Trong đoàn xe, Đường Ân đưa mắt nhìn xe cảnh sát ở xa xa, mày hơi nhíu lại.
Reng reng reng…
Đúng vào lúc này, điện thoại đột nhiên reo lên.
Giọng nói của Bùi Hạc vang lên trong điện thoại: “Cậu chủ, hình như xảy ra chuyện rồi, hành động của cậu ở thôn Hoàng Dương khi nấy bị người ta chụp lại, bây giờ truyền thông thành phố Giang đều đang đăng báo về cậu! Nếu tôi đøán không nhầm, bầy giờ đã có cảnh sát bắt đầu tìm cậu rồi!” Ỉ “Xảy ra chuyện gì rồi?” Sắc mặt Đường Ân hơi thay đổi.
“Có lẽ là người của tôi có vấn đề!” Bùi Hạc hơi tự trách nói.
Đường Ân híp mắt, đột nhiên nở nụ cười: “Không sao, trên tay anh có người của truyền thông không?”
“Có một chút!” Bùi Hạc đáp.
“Được, đợi lát nữa tôi gửi mấy tấm ảnh cho anh, làm theo lời tôi nói là được!” Đường Ân nói xong thì cúp máy, nhìn thấy mấy người thư ký Tề ở xa xa, lập tức hiểu ra đã xảy ra chuyện gì.
Đỗ Hải Tân nhìn thư ký Tê một cái, nét mặt kiêu căng.
Mấy năm nay ở đội cảnh sát, hắn ta cũng có phong cách làm việc của riêng mình, đó chính là không cúi đầu trước người bình thường. Cho dù đối diện là ai, hắn ta cũng chỉ kiên trì với quan điểm của mình.
Đoàn xe ở xa xa đã nhanh chóng chạy đến gần.
Nhân viên cảnh sát lập tức chặn đường, mười mấy người còn lấy cả vũ khí ra, nhắm họng súng vào chiếc xe ở phía xa.
Đường Ân ngồi trên xe nhìn cảnh này, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703988/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.