Đường An nghiêng đầu nhìn chị ta: "Có phải chị thật sự cho rằng mấy năm nay tôi chẳng làm gì cá không?”
Bùi Nhược hơi sửng sốt nhìn anh, không biết chị ta dã hói ván đê này bao nhiêu lần rồi, nhưng Đường An vẫn trả lời như thế. Lúc đầu chị ta cho rằng anh dựa vào suy nghĩ trẻ con mà län lon ở nhà họ Đường, bây giờ mới phát hiện mình thật sự hơi không hiểu anh.
Chàng trai nhỏ tuổi này, chac chan không đơn giản như vẻ bề ngoài.
“Rốt cuộc là như thể nào?" Bùi Nhược hỏi.
Đường An cười: "Thật ra đây là một bí mật... Nếu chị muốn biết, tôi có thể nói với chị, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc!”
“Được!" Chị ta nhẹ nhàng gật đầu,
Anh tăng tốc, vừa lái ra khỏi bãi đỗ xe đã nhìn thấy một hàng xe đỗ trước mặt mình, chặn lại cả con đường.
Sắc mặt Đường Tân lập tức trở nên nặng nề.
Đồng Quân Hựu kéo cửa sổ xe xuống, đưa mắt nhìn anh: "Cậu chủ, không ngờ bản lĩnh của cậu cũng không tệ lắm!”
"Ông sợ à?" Đường Ân hỏi ngược lại.
Ông ta cười nhạo một tiếng, lắc đầu: “Đánh nhau giỏi thì có tác dụng gì chứ? Có thời gian luyện võ không bằng nghĩ xem nên giữ mạng thế nào đi! Đánh nhau giỏi có thể chịu đựng được sao?”
Anh híp mắt, trong mắt bằn ra ánh sáng sắc bén.
"Có lẽ còn chưa đến năm tháng đã tới buổi họp thường niên của gia tộc trong năm nay, cậu cảm thấy trong năm tháng này mình có thể làm được gì?” Đồng Quân Hựu cười, lắc đầu: "Có lẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703977/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.