Hội trưởng Vương thấy nét mặt của Đường An thì thở dài một tiếng: “Đường Ân, tôi biết cậu thù dai, cũng biết đây là cánh cậu gây ra! Nhưng tôi có thể nói rõ ràng với cậu một điều, đây là thành phố Giang, cậu cũng phải tuân theo pháp luật!”
Anh lạnh lùng.
Ông ta thấy dáng vẻ này của Đường Ân, trong lòng càng giận dữ hơn, nhưng nghĩ tới Miêu Bách, chỉ có thể mềm mỏng nói: "Đường Ân, mặc dù bây giờ bắt cậu, tôi cũng sẽ không làm tổn thương gì đến cậu, cho cậu cơ hội giải thích!"
Anh bật cười: “Hội trưởng Vương, tôi khuyên ông tốt nhất đừng có suy nghĩ muốn bắt tôi, vẫn nên nghe người bên trong nói thế nào đã..”
"Không cần! Bọn họ nói thế này cũng không hề quan trọng!” Hội trưởng Vương hơi áp lực, phất tay: “Người đâu, bắt lại trước đi.”
Ken két...
Lúc này, cuối cùng cửa phòng vệ sinh cũng mở ra.
Rodin quần áo nhăn nhúm đi ra từ bên trong, trên người mang theo vết máu, gò má thì bầm tím: "Hội trưởng Vương, chuyện này tôi thật sự rất xin lỗi...”
"Không cần nói nữa!” Ông ta phất tay: "Cho người ra tay đi!"
"Ra tay? Ra tay cái gì? Hội trưởng Vương, tôi và quý cô Kim Địch là vừa gặp đã yêu, chúng tôi thật sự không khống chế được sự yêu thích nơi đáy lòng, mới bất đắc dĩ làm ra chuyện này ở đây.. Chúng tôi đều tình nguyện, chẳng lẽ ông muốn làm khó tôi? Muốn bắt tôi?" Rodin khiếp sợ nhìn Hội trưởng Vương.
Ông ta than khẽ một tiếng, sau đó như nghe ra cái gì, chấn động nhìn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703976/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.