Nếu tiếp tục chạy với tốc độ cao, chỉ cần lật xe một lần thì mọi chuyện sẽ rối tung lên.
Sau khi chọn xong Trận, Lục Thanh bước vào trạng thái tu luyện, bắt đầu lĩnh ngộ các Trận đó.
Trong trạng thái gần như Đại ngộ, Lục Thanh nhanh chóng nắm bắt hoàn toàn những Trận này.
Lúc ấy, khung xe mà hắn đã ghi nhớ trước đó hiện lên trong tâm trí, tiếp theo là những phép tính liên quan đến việc khắc Trận lên đó.
Không bao lâu sau, hắn đã đưa ra được phương án khắc Trận hoàn mỹ. Sau khi kiểm tra ba lần, không thấy sai sót nào, hắn mới thoát khỏi trạng thái tu luyện và mở mắt.
Bên ngoài, bóng tối đã gần như bao phủ.
Sư phụ và mọi người đang quây quần bên đống lửa, vừa ăn vừa trò chuyện.
“A Thanh, con tỉnh rồi à? Mau đến ăn đi.”
Trần Lão y là người đầu tiên phát hiện Lục Thanh đã tỉnh.
“Đa tạ.”
Lục Thanh bước tới, nhận chiếc bánh nướng Mã Cố đưa cho.
“Thế nào rồi? Có tiến triển không?” Trần lão y hỏi.
“Đồ nhi đã tính toán gần xong. Sáng mai có thể bắt đầu khắc Trận,” Lục Thanh gật đầu đáp.
Nghe vậy, Mã Cố và Ngụy Tử An, thầy trò hai người, lập tức dâng lên một cảm giác chờ mong mãnh liệt.
Bọn họ không ngờ Lục Thanh thật sự tinh thông loại đại nghệ huyền bí như Trận pháp trong truyền thuyết.
Ai cũng muốn đích thân chứng kiến.
Ngay cả Trần lão y cũng đầy chờ đợi.
Ông cũng muốn xem Lục Thanh sẽ khắc Trận thế nào.
Tuy ông từng thấy đại trận thật sự ở trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/5037454/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.