“Sư phụ, ý người là sao?” Lục Thanh hỏi.
“Thể chất của con vốn hơi yếu. Muốn bước vào Khí Huyết cảnh thì trước hết phải bù đắp phần căn cơ còn thiếu.”
“Bình thường dùng đan dược bổ huyết ích khí cũng có tác dụng, nhưng sẽ hơi lãng phí.”
“Cho nên con bắt được cá chạch hoàng kim đúng lúc lắm. Dùng nó, ta có thể nấu một nồi canh dược thiện cho con, vừa khéo bổ khuyết toàn bộ.”
“Nhưng con vốn định chia cá này cho sư phụ ăn cùng.” Lục Thanh do dự.
“Lão phu uống ké bát canh là được, khách sáo gì nữa.”
Nói dứt, Trần lão đem cá chạch hoàng kim vào bếp.
Lục Thanh đi theo, thấy sư phụ thành thạo xử lý con cá. Ngoài phần nội tạng bị bỏ đi, ngay cả huyết cá cũng được giữ lại, tất cả bỏ vào nồi đất. Sau đó, Trần lão thêm vài vị thuốc rồi bắt đầu hầm.
Một canh giờ trôi qua.
Trong lúc ấy, mùi hương dày đậm lan khắp nhà, khiến cả Lục Thanh lẫn Tiểu Nhan nuốt nước bọt không ngừng.
“Được rồi.”
Trần lão tắt lửa, để nồi đất nguội bớt rồi bưng ra đặt lên bàn.
Vừa mở nắp, hương thơm nồng đượm ập tới, làm hai anh em càng thêm thèm thuồng.
Ngay cả Trần lão cũng không nhịn được mà khen: “Quả xứng danh một trong thập đại mỹ vị, đúng là Dị Ngư.”
Ông lấy hai bát lớn một bát nhỏ. Trước múc hai bát canh, rồi đẩy phần còn lại trong nồi về phía Lục Thanh.
“Tiểu Nhan còn nhỏ, chịu dược tính không nổi, cho nó một bát nhỏ là đủ. Còn ta nếm vị là được. Phần còn lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-the-nhin-thau-van-vat/4818244/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.