Long Cửu Thần không nhịn được nữa, nước mắt trào ra.
Lúc này anh lập tức gọi điện thoại cho Long Kiêu.
“Cháu trai Nhạc Nhạc của ông bị bệnh tim bấm sinh, ông điều động quan hệ đi thăm dò giúp tôi. Trong tháng qua, tất cả những người mua thuốc điều trị bệnh tim bấm sinh và những cậu bé được điều trị bệnh tim bấm sinh đều phải điều tra hết một lần cho tôi. Tôi muốn tìm được con tôi càng sớm càng tốt!”
Dương Tử Hi lúc này đã say rượu, điên cuồng mắng Long cửu Thần: “Sau khi sinh con ra, tôi đã đến toà án trình bày chi tiết, nói là tôi tự nguyện xảy ra quan hệ với anh, để bọn họ thay đổi bản án cho anh. Kết quả người ta nói là do có quan hệ bên trên ép xuống, đừng nói là sửa bản án vô tội, dù giảm hình phạt cũng đừng mong! Nếu như anh không đắc tội nhân vật lớn, tôi đã sớm cứu anh ra từ lâu rồi. Có một người cha tài giỏi như anh bảo vệ, con tôi sao bị bắt đi được? Anh đi ra ngoài cho tôi! Không tìm được Nhạc Nhạc và Phi Phi trở về, tôi không muốn nhìn thấy anh!”
Cô bật khóc, đấy Long cửu Thần ra khỏi nhà, đóng sầm cửa lại, ngồi bệt xuống đất khóc.
“Nhạc Nhạc, con tuyệt đổi đừng xảy ra chuyện gì. Mẹ không thế mất con, nếu không mẹ chết mất!”
Dương Nghĩa Sơn nghe mà nước mắt giàn giụa.
Trương Ngọc Lan thậm chí còn quỳ trước tượng Bồ Tát mà quỳ lạy: “Quan Thế Âm Bồ Tát đại từ đại bi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486729/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.