Một thoáng im lặng, mọi người đều nhìn trân trân không nói nên lời.
Long Cửu Thần này rốt cuộc có lai lịch gì mà ngay cả thực lực của nô bộc cũng kinh khủng nhường ấy?
“Đứng lên đi.”
Long Cửu Thần phun ra ba chữ.
“Vâng, cậu chủ.”
Thanh Loan Kim Cương đứng dậy, đứng hai bên Long cửu Thần, uy áp toàn trường.
“Thang Lập Võ không dự định đi ra đối mặt với tôi sao?” Long cửu Thần lạnh giọng hỏi.
“Không biết, hắn chỉ gọi điện thoại cho tôi, để tôi mang người tới Dạ Vị Ương giết cậu.” Ngô Minh Đức sợ hãi trả lời.
“Gọi điện thoại cho ông ta.”
“Vâng.”
Ngô Minh Đức không dám trái ý, lập tức gọi điện cho Thang Lập Võ, sau đó đưa điện thoại cho Long Cửu Thần.
Đặt điện thoại bên tai, giọng nói của Thang Lập Võ vang lên: “Long cửu Thần, tôi đã đánh giá thấp cậu rồi, không ngờ cậu lại khó giết như vậy!”
“Vậy có phải ông nên tự mình ra ngoài đối mặt trực tiếp với tôi không?”
“Không cần vội.” Thang Lập Võ nói: “Trước tiên đế cậu cùng người phụ nữ của cậu ngủ một giấc thật ngon, ngày mai tôi sẽ để cậu gặp tôi, sau đó tôi nhất định sẽ đưa cậu xuống địa ngục. Tôi nói được thì làm được!”
Tút tút…
Thang Lập Võ cúp điện thoại.
Long Cửu Thần ném điện thoại đi, tàn nhẫn thốt ra mấy chữ: “Giết hết toàn bộ, không để lại một ai.”
Lời nói vừa dứt, tiếng thái thức ăn lại vang lên.
Không đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486728/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.