- Nếu hét lên, ngươi sẽ chết.
Dương Khả Lạc nghiêng đầu nhìn hắc y nhân, người này nhìn tướng tá thì chỉ là một nam nhân chưa tới ba mươi, giọng nói của hắn, tư thế đứng của hắn mặc dù đang bị thương nhưng vẫn toát lên khí chất cao quý.
- Haizzz...
Dương Khả Lạc vừa thở dài xong thì bên ngoài có tiếng gõ cửa ầm ĩ. Nàng nhìn hắc y.
- Dương tiểu thư, cô có trong đó không? Dương tiểu thư.
- Dương tiểu thư đang tắm rửa, ngươi không thể vào.
Ngoài cửa tiếng người gác cửa nói vọng vào, tiếng nha hoàn đáp lại, Dương Khả Lạc thầm giật mình, có thể khiến cho nha hoàn thần không biết quỷ không hay mà lẻn vào đây thì tên này quả không phải hạng tầm thường.
- Ngươi bỏ kiếm ra đi, nếu ngươi cứ đứng ỳ ra đó, bọn họ sẽ xông vào.
Hắc y nhân nghĩ nghĩ rồi bỏ kiếm ra không quên thêm một câu.
- Nếu ngươi nói gì quá phận ngươi sẽ chết.
Bên ngoài vẫn xảy ra tranh chấp giữa hai bên, ngay lúc bọn nha hoàn không chống đỡ được thì cánh cửa được mở ra. Dương Khả Lạc chỉ quấn quanh mình một chiếc khăn mỏng, làm hai vai trắng nõn lộ ra ngoài khiến đám cận vệ nhìn ngơ ngẩn quên cả việc hỏi cung.
- Các ngươi ầm ĩ cái gì hả? Đây là thái độ của vương phủ các ngươi sao?
Dương Khả Lạc lạnh lùng hỏi.
- Dương cô nương, chúng nô tài phụng mệnh tìm thích khách. Nhưng khi tìm đến đây thì không thấy đâu nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/1972545/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.