Bạch Phi hốt hoảng khi nhận ra hắc y nhân là ai, y lắc lắc hai vai người nọ. Hỏi.
- Tại sao, tại sao đệ lại hành thích nhị hoàng thúc?
Hắc y nhân ngơ ngác.
- Hành thích cái gì chứ?
Bạch Phi giận đến tím mặt, đã hành thích chú mình còn dám tỏ ra như không can hệ, thằng ngốc này nghĩ cái gì không biết. Đang muốn mắng thêm thì Dương Khả Lạc lên tiếng.
- Hắn không phải thích khách kia. Trên người hắn không có vết thương.
Mọi người nhìn nàng, Bạch Phi thấy thế liền hỏi.
- Tại sao cô nương lại khẳng định như vậy?
- Lúc thanh kiếm đó kề vào cổ ta, ta cảm nhận được sát ý từ hắn. Mặc dù đang bị thương nhưng hắn vẫn để ta ra ngoài đối phó với đám cận vệ. Khi ta quay vào thì chẳng thấy hắn đâu cả, chỉ thấy y ngồi trên xà ngang.
Dương Khả Lạc đặt lược xuống bàn rồi tự rót cho mình một chén trà. Tô Lĩnh Trạch cảm thấy có gì đó không đúng, ngẫm nghĩ một chút thì sực nhớ ra, hỏi.
- Không phải cô nương có sức mạnh kì lạ sao? Sao lại dễ dàng bị khống chế như thế?
- Ta đang tắm.
Nói tới đây mọi người gật gật đầu hiểu ra, chợt ánh mắt của Bạch Kiến Vân lẫn Dương Khả Lạc đều giật mình. Nàng nhìn tên hắc y “ giả “ kia mà nhớ lại chuyện mình đang tắm. Có khi nào, tên này đã nhìn thấy gì rồi không?
Còn Bạch Kiến Vân lại khác, hắn nghĩ lúc đó nàng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/1972547/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.