- Cầu đại nhân tha cho chúng tiểu nhân, chúng tiểu nhân chỉ là nghe theo sự sai khiến của hắn, thật sự không có làm điều gì quá đáng, mong đại nhân minh xét.
Đám người quỳ đầu hàng kia không ngừng dập đầu cầu xin Tô Lĩnh Trạch. Mong hắn khai ân.
Lưu Đức Cường nghe vậy liền điên tiết chửi bới.
- Đám súc sinh các ngươi, làm không biết bao nhiêu chuyện xấu bây giờ có chuyện lại đổ lên đầu ta. Ta có chết cũng lôi các ngươi theo.
Đám người đang quỳ nghe thế cũng phản bác lại.
- Lưu Đức Cường, ngươi đừng có quá đáng, bao năm nay huynh đệ chúng ta đi theo ngươi đã có bao giờ ngươi đối xử với chúng ta như huynh đệ chưa. Huynh đệ chúng ta vốn dĩ có sáu người, nhưng bị thằng nhãi kia đập chết hết hai người, ngươi có từng khóc thương chưa? Bọn ta không giống ngươi. Giết người còn đổ lỗi cho người khác.
- Đúng đấy, đại nhân, ta có thể làm chứng những thiếu nữ mất tích gần đây là do hắn bắt đi.
Đám người xôn xao nhốn nháo kể lể, vạch trần sự thật, hòng mong được nhẹ tội nhưng có lẽ chúng cầu xin sai người. Tuy rằng Tô Lĩnh Trạch là quan huyện của Dương thành nhưng người có quyền nhiều nhất bấy giờ là Bạch Kiến Vân - Ninh Vương đang ở sau lưng Dương Khả Lạc kia.
Lời vừa dứt thì một toáng quan nha chạy tới, giải những người đang quỳ kia đi. Dương Khả Lạc bước tới cạnh Lưu Đức Cường mà đạp một cái thật mạnh lên ngực gã. Vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/1972522/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.