- Dương cô nương, ngươi vì cái gì đả thương người của bổn quan?
Tô Lĩnh Trạch nhìn quan nha rên rỉ nằm dưới đất ôm bụng quằn quại mà âm thầm chép miệng.
Đám quan nha này đúng là chẳng chịu luyện tập gì cả, bị một quyền thôi mà đã nằm lăn ra rồi, phải cho chúng luyện tập mới được.
- Tô đại nhân, ngươi thân là quan thanh liêm lại chứa chấp kẻ sát nhân, ngươi nói xem tại sao?
Dương Khả Lạc không trả lời câu hỏi của hắn mà hỏi ngược lại khiến cả đám ngớ người không hiểu gì.
- Không biết cô nương nói như vậy là ý gì? Bổn quan trước giờ chưa từng bao che tội phạm.
Tô Lĩnh Trạch quả quyết.
- Không tin ngươi cứ hỏi hắn đi.
Dương Khả Lạc chỉ chỉ người đằng sau, nhưng sau lưng nàng lại chẳng còn ai, chỉ có bốn người nằm bò dưới đất. Lưu Đức Cường sớm đã chạy mất. Dương Khả Lạc siết chặt nắm đấm, xoay người chạy ra ngoài. Nhưng vừa chạy qua người Bạch Kiến Vân thì bị một quyền giáng xuống, nàng nhanh chân lách người ra xa rồi chạy đi.
Bạch Kiến Vân sửng sốt, một quyền lúc nãy nếu người thường trúng phải thì cũng sẽ bị ngất ngay tại chỗ. Ấy vậy mà nàng ta lại không việc gì lại còn ép bản thân cách xa hắn ra mà chạy.
Quả thật thì nàng chính là người đầu tiên thoát được khỏi tay hắn.
- Đi.
Bạch Kiến Vân xoay người chạy theo hướng Dương Khả Lạc vừa đi. Dương Khả Lạc chạy ra khỏi cổng nha môn rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/1972520/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.