Dương Khả Lạc tỉnh lại là sáng ngày hôm sau, cảm thấy tinh thần đã khá hơn đôi chút, nàng nhảy ra khỏi giường, thay y phục, khép cửa phòng rồi đi đến nhà bếp.
Tuy chỉ mới sáng sớm nhưng người làm việc thì bận không đếm xuể. Người trút nước, kẻ nhóm lửa, người xếp nguyên liệu, kẻ chất gỗ vào cạnh lò để khi thuận tiện lấy.
Vương Bản thấy Dương Khả Lạc liền hỏi.
- Tiểu Lạc, muội thấy khỏe chưa?
- Muội đỡ rồi. Hôm nay muội sẽ làm gì?
Dương Khả Lạc tươi cười đáp lại. Vương Bản nghĩ nghĩ rồi bảo.
- Hay muội tiếp tục nấu cái món kia đi, trong cuộc thi vừa rồi chúng ta kiếm không ít đâu, ta với Nhị Nương có bàn bạc qua rồi, lấy món đó làm món nhắm rượu cũng không tệ đâu.
- Được, vậy muội sẽ đi mua thêm ít mực khô và mực tươi.
Vương Bản gật đầu, đưa tiền cho nàng rồi quay trở lại với công việc.
Cái món mà Vương Bản vừa nhắc chính là món mực khô nướng và mực con tươi nướng. Nói về mực thì Dương Thành là một huyện thành tuy không nằm sát biển nhưng vẫn có nhiều sông, ngòi chảy xuyên qua các con rạch rải rác trong thành, mực, tôm, cá nước ngọt là men theo sông từ bên ngoài chảy vào thành.
Giá thành của những loài động vật này lúc mới được phát hiện có giá thành đắt đỏ nhưng dần dà, số lượng càng ngày càng nhiều khiến chúng rớt giá không phanh. Nên bây giờ, chỉ cần ra chợ là có đầy rẫy.
Lý do khiến nàng muốn làm hai loại này là lúc còn ở hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/120836/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.