Dương Khả Lạc nhìn cánh cửa đóng lại mà ngẩn người, nàng quên luôn việc xỏ kim. Ngồi thất thần một lúc lâu, nàng mới đặt hai tay xuống bàn, miệng lẩm bẩm.
- Miệng thì nói hay lắm, cái gì mà muốn che giấu sức mạnh, không muốn cho người khác biết chứ? Vậy mà bây giờ bị người ta gọi ra làm ứng cử viên cho cuộc thi ăn uống kia, Dương Khả Lạc mày là con ngu nhất trần đời này.
Dương Khả Lạc vò đầu bứt tai tự trách chính mình ngu ngốc khi nghĩ đến việc tìm việc làm cho người ta để bây giờ không thể tự do lựa chọn, đã vậy còn để Nhị Nương phát hiện ra việc này nữa chứ-...
Mà khoan?
Làm sao Nhị Nương biết mình thắng cược của cái tên Phong gì gì kia, tuy nói là tất cả mọi người ai ai cũng biết nhưng những người đó đều không biết mình là ai? Vậy...
Có một khả năng duy nhất.
Nhị Nương - cho - người - theo - dõi - hành - động - của - nàng!
Nghĩ đến khả năng này, Dương Khả Lạc hít một hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng thở ra.
Bình tĩnh, gặp chuyện thế này phải im lặng giải quyết. Ông ngoại đã từng dạy như vậy rồi.
-------------------------------
- Ngươi nói cái gì? Khách sạn Nam Hải đổi thí sinh tham gia cuộc thi kia?
- Vâng.
một gã nam nhân trẻ khúm núm trước một tên có bộ râu cá trê, vẻ mặt nịnh nọt.
- Chưởng quầy, giờ ta phải làm sao đây?
Râu cá trê ngẫm nghĩ một hồi rồi kêu gã nam nhân kế bêm lại thì thầm to nhỏ chuyện gì đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/120831/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.