- Ta trả năm mươi lượng.
Tất cả mọi người quay đầu lại nhìn người vừa nói. Tô Lĩnh Trạch phe phẩy cây quạt đi tới. Theo sau là đám người Phong Thiên Lãng, Bạch Kiến Vân và một nữ nhân xinh đẹp khác.
Tô Lĩnh Trạch cười cười nhìn Dương Khả Lạc rồi nhìn Râu Cá Trê, nụ cười không đổi, hỏi.
- Ngươi có ý kiến gì nữa không?
Râu Cá trê lắp bắp.
- Tiêu... tiểu nhân không dám. Tất cả đồ ở đây đều là của ngài. Tiểu nhân có việc, xin cáo từ.
Nói rồi, gã vội vã quay lưng đi. Tô Lĩnh Trạch định đưa năm mươi lượng bạc cho ông chủ thì bị Dương Khả Lạc ngăn lại.
- Khoan đã.
Tất cả nhìn nàng. Ông chủ quầy hàng cũng thắc mắc, chưa kịp lên tiếng đã bị Dương Khả Lạc cắt ngang.
- Lúc nãy ngươi nói nếu ta mua hết chỗ trái cây này thì ngươi sẽ bán cho ta một lượng, chứng tỏ ngươi không biết nguồn gốc xuất sứ của nó nên mới vội vàng bán như vậy, còn chưa kể, trước khi ta nhìn sang quầy hàng của ngươi thì chẳng có một người nào nhìn tới nó vậy tại sao ngươi dám bán cho người nào trả cao hơn, ngươi không sợ nếu người đó lỡ may ăn phải mà bị chuyện gì tới lúc đó tìm ngươi thì không phải ngươi đã chạy rồi à, người vô tội kia biết tìm ai cáo trạng đây?
Ông chủ quầy hàng chột dạ, lão run rẩy quỳ sụp xuống vái lạy Dương Khả Lạc.
- Tiểu huynh đệ, ta... ta là cùng đường mới làm như thế, vợ ta đang bệnh cần tiền mua thuốc nên ta mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/120832/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.