Cả đại sảnh khách sạn im lặng nhìn bốn tên ăn quỵt đang nằm lăn lộn dưới sàn mà không ai dám hó hé câu nào, bỗng một bàn tay vỗ vào nhau “ đôm đốp “ khiến tất cả mọi người vỗ tay theo.
- Hay, hay lắm. Phải đánh như vậy mới chừa được cái thói ăn quỵt. Quý vị, tiền cơm hôm nay bổn công tử sẽ trả thay các vị.
Người vừa nói vừa vỗ tay là một nam tử vận lam y, tay cầm quạt giấy nhìn mọi người nói, tất cả hoan hô nhiệt liệt. Nam tử vận lam y cười cười rồi quay đầu lại nhìn Dương Khả Lạc nhưng không thấy người đâu, đảo mắt một cái thì chỉ thấy bóng lưng nàng quẹo vào cuối hành lang xong mất hút, y định đi theo thì bị Nhị Nương cản lại.
Dương Khả Lạc một đường đi thẳng ra sân sau ngồi phịch xuống ghế, thở ra một hơi. Vương béo vừa lúc định đi lên sảnh thấy vậy, bèn tới hỏi.
- Ta nghe nói ở đằng trước có người ăn quỵt, tình hình sao rồi?
Dương Khả Lạc nhìn hắn rồi lắc đầu.
- Không sao rồi, sau này bọn họ không dám ăn quỵt nữa đâu.
- Sao vậy, ai ra tay thế?
Vương béo thắc mắc hỏi.
- Ta.
- Muội á?
Vương béo khó tin nhìn Dương Khả Lạc, nàng gật đầu. Như chợt nhớ ra điều gì nàng lại hỏi.
- Vương béo ca, cuộc thi ăn uống là sao ạ?
Vương béo nghe Dương Khả Lạc gọi mình một tiếng “ ca “ thì khóe miệng cười tươi nhưng lại nghe nàng nhắc tới chữ “ béo “ thì xịu mặt, nói.
- Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/120830/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.