Sau một tiếng, Tiểu Ngọc cùng với Nguyệt Sương đều đổ mồ hôi, hơi thở trở nên ngưng trọng. Vẻ mặt hai người đều vô cùng tức giận nhìn Lâm Thần.
Chính hai người bọn họ cũng không nghĩ Lâm Thần lại cố chấp như vậy, dù cho bọn họ làm bất cứ cách nào, từ nhẹ nhàng cho đến cưỡng ép, từ dụ dỗ cho đến đe dọa, thậm chí cô còn không kìm chế mà cắn anh ấy, thế mà người đàn ông trước mặt này lại nhất quyết không chịu làm theo, hai tay nắm chặt không cho cô sử dụng.
Hai cô lúc này đúng thật không còn cách nào khác, hai mặt nhìn nhau rồi thở dài. Không biết có phải là hai cô trừng phạt anh ấy hơi quá đáng không, thế nhưng nhìn bộ dạng chịu đựng của Lâm Thần lúc này, hai người không tự chủ mà có chút chột dạ.
Đột nhiên, khi này hai cô nhìn lại, ánh mắt Lâm Thần chẳng còn gì ngoài chịu đựng, mặc dù anh ấy không nói nhưng cô cũng có thể cảm nhận được anh ấy đang khát khao, cầu xin như thế nào. Nó như một con dao sắc lẻm đâm thẳng vào tim gan của hai cô, đau đớn vô cùng.
Nguyệt Sương chớp mắt nhìn Lâm Thần, vẻ mặt đau khổ muốn hỏi Tiểu Ngọc. Chính cô cũng không thể chịu được cảnh này, thử hỏi người cô yêu thành ra tình cảnh trớ trêu, thậm chí dùng cả ánh mắt để cầu xin thì đâu có một người bạn gái nào chịu được chứ. Thế nhưng, cô cũng muốn hỏi ý kiến của Tiểu Ngọc, đó cũng là sự tôn trọng, giữ hòa khí giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3504951/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.