Người xưa đã có câu: Không có lửa làm sao có khói. Bất kỳ sự việc nào xảy ra đều phải có nguyên do của nó. Ví dụ như ngôi sao sáng trên trời là do chúng phản chiếu ánh sáng từ mặt trời, sau đó truyền đến mắt. Hoặc cho dù cách rất xa, mặt trời cũng có thể chiếu sáng được trái đất và cung cấp ánh nắng... tất cả là do nó chính là một hành tinh khổng lồ bốc cháy rực lửa, phản ứng của chúng nóng tới nỗi mà khi cách xa trái đất, chúng ta cũng có thể cảm nhận được hơi ấm...
Điều này ai cũng biết, cũng chẳng ai có thể phủ nhận được, nó giống như một điều hiển nhiên. Ấy thế mà, khi này, chính Lâm Thần lại hoài nghi câu nói mà mọi người cho là “hiển nhiên” ấy.
Bị bịt miệng, cậu không thể nói ra bất cứ điều gì, cậu vùng vẫy trong tuyệt vọng, muốn thoát khỏi ra sợi dây này.
Giác quan thứ sáu đang cảnh cáo cậu kịch liệt về sự nguy hiểm, và đúng như vậy, chẳng cần đến giác quan đó, ánh mắt cậu đã nhìn thấy hai cô gái trước mặt giống như đang lột xác, trở thành một con người khác hoàn toàn.
Vẫn là khuôn mặt xinh đẹp lay động lòng người ấy, rồi còn cả dáng người nóng bỏng, mái tóc óng mượt trải dài đã làm biết bao nam sinh mê luyến... lẽ ra, khi này cậu nên vui vẻ vì được thưởng thức khung cảnh đẹp “tuyệt mĩ” đó. Bởi vì một cô gái xinh đẹp như vậy đã rất là hiếm, là báu vật nhân gian, thế mà đây có tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3503571/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.