Chương trước
Chương sau




Thất thải quang mang bên trong tòa kiến trúc cổ xưa xông thẳng lên trời, nhưng phía dưới, lại chất lỏng giống máu tươi chảy ra, chảy vào mạch nước ngầm, đem chất lỏng kia ra ngoài, lập tức nước sông biến thành Huyết hà.

Hiện tại cuối cùng Chu Văn đã biết, tại sao nước sông hóa thành Huyết sắc, nguyên lai do tòa kiến trúc cổ quái này.

Quan sát tỉ mỉ chỗ rò rỉ chất lỏng bên trong tòa kiến trúc cổ, sắc mặt Chu Văn lại biến hóa, phía dưới đáy, là vô số khô lâu, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta tê cả da đầu.

-Đi xuống theo vách núi, tuyệt đối khộng rời khỏi vách núi, hơn nữa không thể bay, nhất định phải đặt chân trên thực đia.

Thanh âm Đế Đại nhân truyền đến, chẳng qua lần này không phải là thanh âm chân thực, mà xuất hiện trong đầu Chu Văn.

-Ngươi nói Tiểu hoa kia, không phải trong tòa kiến trúc kia sao?

Chu Văn thử nhỏ giọng hỏi.

Quả nhiên Đế Đại nhân nghe được hắn nói:

-Không sai, sau khi ngươi đi phía dưới mặt vách núi, đi qua sông, nhớ kỹ không thể đi bậc thang chính diện, đi qua bên trái, nơi đó có một lỗ rách, ngươi cần phải chui vào đó.


-Trong Huyết hà kia không có sinh vật kỳ quái gì chứ?

Chu Văn nước sông huyết sắc phía dưới cổ kiến trúc, trong lòng cảm giác có chút lo lắng.

-Đương nhiên là có, còn Cốt sáo kia ngươi còn chưa dùng đúng không? Đợi sau khi xuống dưới nước, ngươi cắn Cốt sáo, bơi vể phía trước, vô luận thấy cái gì, cảm giác được cái gì, cũng không cần hoảng, cũng không nên nói, chỉ cần dựa theo con đường mà ta bảo ngươi là được.

-Còn chú ý gì, nói một lèo luôn đi.

Chu Văn buồn bực nói.

-Không có, ngươi đi xuống được rồi.

Đế Đại nhân nói rất dứt khoát.

Chu Văn lấy Cốt sáo ra, dùng răng cắn, ngậm chặt Cốt sáo, sau đó dùng tay chân lao xuống nước.

Lúc ở bên ngoài, mặc dù nước sông có huyết sắc, nhưng chỉ giống về màu sắc thôi, không ngửi thấy mùi máu, nhưng khi tiến vào sông lại khác, Chu Văn càng bơi sâu, lỗ mũi càng ngửi được mùi máu tươi càng nặng, rất khó chịu.

Thời điểm bơi dưới đáy, mùi máu tươi kia cơ hồ khiến hắn chịu không nổi, muốn nôn mửa.

Nhìn thoáng qua đoạn sông giống huyết dịch thực sự, Chu Văn khẽ cắn răng nhảy vào trong, bởi bản thân hắn có Độc tố thuộc tính khá cao, lại tiêm thêm nhiều nọc độc của ha, cho nên không sợ trong nước sông có độc.

Dù vậy, sau khi xuống nước, Chu Văn cảm giác làn da có chút ngứa ngáy, mặc dù hắn đã mặc Thạch Khải do Cổ Điển Thạch Si biến thành, nhưng Thạch Khải vẫn có chút khe hở, không thể nào ngăn cản nước sông chảy vào.

Cũng may chỉ có ngứa ngáy một chút, không có phản ứng nào khác, Chu Văn mới an tâm không ít, nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, tiếp về phía bên trái kiến trúc kia.

Đang bơi, Chu Văn đột nhiên cảm giác, dưới mặt nước Huyết hà, tựa hồ có đồ vật gì nổi lên, mà đang tiến về phía hắn.

Vật kia là một con quái vật khổng lồ, toàn thân của nó tựa hồ được bao phủ bởi lực lượng nào đó, Đế Thính có thể nghe thấy sự tồn tại của nó, tuy nhiên lại bị lực lượng kia ảnh hưởng, không thể biết hình dáng nó cụ thể ra sao.

-Đừng có ngừng, không cần nói, tiếp tục bơi, đừng hốt hoảng, trừ phi ngươi muốn chết.

Thanh âm Đế Đại nhân lại trong đầu hắn vang lện.


Chuyện đã đến nước này, Chu Văn chỉ có thể tiếp tục bơi về phía trước, có điều vẫn một mực dựng thẳng lỗ tai nghe, cảm giác được vật kia đang ở dưới đáy, đã đến gần sát đít hắn, quái vật kia to lớn không có cách nào tưởng tượng, sợ phải dài ít nhất trăm thước, nhưng biết nó là thứ gì nữa.

-Thối hoa, ngươi không nên hại ta!

Chu Văn thầm nghĩ, hắn cảm giác vật kia sắp nhanh đụng vào thân thể hắn, mà có thứ như kiểu tảo biển hoặc xúc tu, đang đụng chạm thân thể hắn.

-Đừng có ngừng, tiếp tục bơi, không cần quản nó.

Thanh âm Đế Đại nhân lại vang lên.

Chu Văn chỉ có thể nghe lời, tiếp tục bơi về phía trước, nhưng rất nhanh, Chu Văn phát hiện, trong nước sông xuất hiện thêm nhiều đồ vật màu đỏ, lớn chừng ngón tay cái, như rong biển hoặc xúc tu chui ra ngoài, đem gần trăm mét mặt sông chiếm lấy.

Thân thể Chu Văn đụng vào những vật kia, cảm thấy nói vừa mềm mại lại dinh dính, không biết nó đến cùng là cái gì.

-Tiếp tục bơi, không cần quản chúng nó, đụng phải cũng kệ.

Thanh âm Đế Đại nhân lại vang lên trong đầu Chu Văn.

Chu Văn cảm giác toàn thân ngứa ngáy kinh khủng, biết lời nói Đế Đại nhân không đúng tuyệt đối, ít nhất khẳng định những vật này có kịch độc, mặc dù khả năng hắn kháng độc rất cao, nhưng vẫn còn bị như thế, nếu đổi thành người khác, sợi đã chết chìm từ lâu.

Cắn Cốt sáo liều mạng bơi bên trong những vật màu đỏ kia, đây không còn là bơi lội nữa, cơ hồ đang bò trên những đồ vật màu đỏ kia.

Ngoại trừ cảm giác ngứa ngáy, những vật kia cung không công kích hắn, Chu Văn một mực bơi nhanh đến phía bên trái móng cổ kiến trúc, bơi tiếp hơn mấy trăm mét, lại không nghe Đế Đại nhân nói gì.

-Tới, ngay chỗ này, đại khái vị trí cách ba mét dưới nước, ngươi lặn xuống từ đây đi.

Đế Đại nhân đột nhiên nói.

-Con em ngươi, lần sau coi như năm chi đều đoạn, ta cũng tuyệt đối không trở lại đây.

Chu Văn cắn răng gỡ những vật như xúc tu màu đỏ ra, chui vào bên trong Huyết hà, mùi máu tươi khiến hắn buồn nôn.

Những xúc tu màu đỏ không ngừng rung động, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thính lực của Đế Thính, Chu Văn chui xuống dưới, lục lọi một hồi lâu, rốt cuộc tìm được vị trí mà Đế Đại nhân nói.


Cái động kia không chênh lệch nhiều so với chuồng chó, cả người Chu Văn miễn cưỡng chui vào, đằng sau là một cái thông đạo, bị nước sông bao phủ, nhưng may mắn không có những cái xúc tu màu đỏ kia, cho nên Đế Thính có khả năng nghe rõ tình huống bên trong.

-Trước đừng nổi lên mặt nước, theo chỉ thị của ta bơi dưới nước, hiện tại ngươi phải chú ý, bơi sát vào phía dưới mặt nước, nếu bị những vật ngoài kia phát hiện ra, ngươi chết chắc.

-Con em ngươi!

Trong nội tâm Chu Văn chỉ có xúc động muốn chửi người.

Thế nhưng chuyện đã đến nước này, không có biện pháp khác, hắn chỉ có thể dán gần vào phiến đá dưới nước, cẩn thận từng li từng tí hướng mặt trước bơi.

Lối đi phía dưới bốn phương thông suốt, Chu Văn dựa theo chỉ thị của Đế Đại nhân bơi từ từ về phía trước, đồng thời nhớ kỹ con đường, thuận tiện để lần sau tiến vào.

Chân thân của hắn, chắc chắn sẽ không trở lại, có điều trong game, hắn vẫn muốn tiếp tục thăm dò nơi này.

May mắn Chu Văn học qua Cửu Long quyết, thời gian nín thở dưới nước so với Sử thi cường giả bỉnh thường mạnh hơn rất nhiều, đổi thành Sử thi cường giả nhân loại khác, không nói đến kịch độc trong nước, ngay cả thời gian bơi lâu trong nước như vậy, sợ đã sớm không nhịn được ngoi lên mặt nước thở.

-Tốt, phía trước có thềm đá, đi lên.

Bơi một hồi lâu, xuyên qua rất nhiều lối đi bao phủ trong nước, thời điểm Chu Văn sắp không nhịn được, cuối cùng nghe được tiếng Đế Đại nhân để hắn rời khỏi mặt nước.

Dọc theo thềm đá lao ra mặt nước, Chu Văn thở hồng hộc, nhưng khi hắn thở gấp gáp, ánh mắt thấy rõ ràng cảnh tưởng trước mắt, lại không tự chủ nín thở.

Chỉ thấy phần cuối thềm đá, có một tòa bệ đá, trên bệ đã chất Thứ nguyên kết tinh thành một ngọn núi nhỏ, nhưng một tòa bảo sơn tản ra thất thải quang mang.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.