Chương trước
Chương sau




Không thể dùng điện thoại thần bí kiểm tra, có điều chỉ cần nhìn những Thứ nguyên kết tinh tản ra dao động khủng bố, đã biết chúng nó không phải vật phàm.

-Đi vòng qua bảo đài này đi.

Thanh âm Đế Đại nhân lại vang lên trong đầu hắn.

-Ta có lấy một ít Thứ nguyên kết tinh chỗ này được không? Về sau ngươi muốn mua đồ vật gì, đỡ phải đòi tiền ngươi.

Chu Văn nuốt nuốt nước miếng hỏi.

Ngay cả hắn, đối mặt với cao cấp Thứ nguyên kết tinh chất cao như núi, cũng không nhìn được thở gấp.

-Ngươi không muốn sống, cứ việc lấy, muốn sống, tốt nhất tránh xa chúng một chút, đừng đụng chạm vào.

Đế Đại nhân nói.

-Keo kiệt.

Chu Văn lẩm bẩm một câu, đi vòng qua núi Thứ nguyên kết tinh chồng chất, thời điểm đến gần núi Thứ nguyên kết tinh, phát hiện có một sinh vật kỳ dị nằm cuộn mình trên đống Thứ nguyên kết tinh.

Toàn thân sinh vật kia bao phủ kim hoàng, nhìn giống con tê tê, nhưng tựa hồ có chút khác biệt.

-Đó là Dị thứ nguyên sinh vật gì?


Chu Văn nhìn con tê tê đang nằm trên đống Thứ nguyên kết tinh kia, nếu Đế Đại nhân nói hắn phải cẩn thận, hắn phải hỏi kỹ càng mới được.

-Theo cách nhân loại cách ngươi nói, nó chính là Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật, tên là Thủ Tài, có thể cắn nuốt bất kỳ sinh vật nổi lòng tham.

Đế Đại nhân nói.

-Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật! Tại sao không chịu nói sớm.

Sắc mặt Chu Văn khẽ biến, thanh âm cũng đè xuống.

-Chỉ cần ngươi không nổi lòng tham chạm vào những viên Thứ nguyên kết tinh kia, nó sẽ không tỉnh lại, mà nói nó làm gì?

Đế Đại nhân nói.

Trong lòng Chu Văn thất kinh, nếu vừa rồi hắn không nghe Đế Đại nhân nói, nổi lòng tham đi lấy những viên Thứ nguyên kết tinh kia, sợ đại họa lâm đầu.

Mặt sau của Bảo đài là một cái thềm đá thông đạo, Chu Văn đi theo thềm đá, tới một cái đại sảnh, chỉ thấy trong đại sảnh có rất nhiều thạch điều hình quái thú, bản thân Thạch điêu tản ra cỗ đại khí cổ xưa, nhưng đặc biệt nhất là, trong miệng chúng, đều có đồ vật hình trứng có màu sắc khác nhau.

-Những thứ đó là trứng Phối sủng?

Chu Văn nhìn Thạch điêu bên trong đại sảnh, mỗi cái Thạch điêu đều ngậm một viên trứng pa.

-Không tồi, theo nhân loại mà nói, những viên trứng đó đều là trứng Thần thoại Phối sủng.

Đế Đại nhân nói.

-Trứng Thần thoại Phối sủng? Nơi này rốt cuộc là chỗ nào, mà có nhiều bảo vật như vậy?

Chu Văn kinh ngạc hỏi.

Ít nhất có hơn người tòa Thạch điêu, trong miệng chúng nó đều chứa trứng Thần thoại Phối sủng.

-Chẳng lẽ ngươi không học qua lịch sử Đông khu sao?

Đế Đại nhân có chút khinh thường nói.

-Cái này liên quan gì đến lịch sử Đông khu?

Chu Văn họi lại.

-Nếu ngươi học qua lịch sử Đông khu, thời điểm nhìn đến Lộc Đài, ngươi nên nhận ra nó mời đúng, đây là kiến trúc độc nhất vô nhị trên thế gian.

Đế Đại nhân nói.

-Lộc Đài? Đây chính là Lộc Đài tiếng tăm lừng lẫy do vị Bạo Quân kia tiêu hao quốc khố, áp bức bá tánh xây lên ư?

Chu Văn học lịch sử rất kém, chỉ có thời điểm gần lúc thi hắn mới xem, nhưng hắn cũng nghe nói qua Lộc Đài, bởi nó quá nổi tiếng.


Lúc trước vị Bạo Quân kia huy động cả nước kiến tạo Lộc Đài, đem vô số dị bảo quý hiếm, mỹ nhân vô số vào Lộc Đài, đây chính là thiên đàng giữa nhân gian, khiến Chu Văn có chút hâm mộ.

-Không tồi, đây là Lộc Đài trong truyền thuyết, có điều tác dụng của Lộc Đài, không đơn giản như nhân loại các ngươi nghĩ.

-Thế nó dùng để làm gì?

Chu Văn hỏi.

Đế Đại nhân mang theo tiếng cười quỷ dị nói:

-Ngươi hẳn xem tác phẩm điện ảnh liên quan đến Lộc Đài đi? Trong đó có một đoạn nói vị Yêu cơ kia mời Thần tiên hạ phàm, cùng trò chuyện với vị Bạo Quân kia.

-Xem qua, có điều kì thật đó không phải là Thần tiên, mà dò Yêu cơ thỉnh Yêu quái biến thành.

Chu Văn suy nghĩ nói.

-Tuy nhiên cốt chuyện không sai, có điều có chút hư cấu, tác dụng của Lộc Đài có liên quan đến Dị thứ nguyên sinh vật, gần như kiểu thỉnh Yêu.

Đế Đại nhân nhàn nhạt nói.

-Trứng Thần thoại Phối sủng có thể lấy được không?

Chu Văn nhìn chằm chằm những viên trứng Thần thoại Phối sủng kia hỏi.

-Ngươi thử nói đi?

Đế Đại nhân hỏi ngược.

-Chắc không thể lấy.

Chu Văn bất đắc dĩ nói.

-Vậy ngươi còn không mau đi, ở học tường bên phải của đại điện, có một chậu hoa, đồ vật ta muốn ngươi lấy, chính là nó.

Đế Đại nhân thúc dục nói.

Chu Văn dựa theo lời Đế Đại nhân chỉ dẫn, quả nhiên tìm được một chậu hoa, thoạt nhìn bên trong chậu hoa có một gốc hoa, trên gốc hoa chỉ có hai mảnh lá rủ xuống cùng một nụ hoa, trong cây hoa như không được cung cấp đầy đủ dinh dưỡng, sắp khô héo.

-Ngây ra đó làm gì? Còn không mau đem nó đi?

Đế Đại nhân lại thúc dục.

Chu Văn đành phải cầm chậu hoa lên, tâm tình không được tốt lắm, nhìn nhiều cao cấp Thứ nguyên kết tinh và trứng Thần thoại Phối sủng như vậy, cuối cùng chả cầm được chút nào, cuối cùng lại chỉ có thể cầm một chậu hoa vô dụng ra ngoài.

-Đế Đại nhân, ta tới một chuyến không dễ, ngươi thấy có thứ gì tốt để ta mang ra ngoài? Miễn cho ta mất công lại vào đây một chuyến.

Chu Văn chưa từ bỏ ý định hỏi.


-Bảo vật trong Lộc Đài đều có Dị thứ nguyên sinh vật bảo hộ, nếu ngươi có bản lĩnh, cứ việc lấy, lấy nhiều ít gì tùy ngươi, Bản Đế Quân tuyệt đối không cản.

Đế Đại nhân khinh thường nói.

Nghe nàng nói như vậy, Chu Văn đành phải từ bỏ ý định lấy thêm đồ vật khác, ôm chậu hoa trở về, một bên hỏi;

-Chậu hoa này có tác dụng gì?

-Ngươi đừng xem thường nó, chậu hoa này có năng lực Không gian truyền tống, về sau ngươi mua đồ vật gì, chỉ cần bỏ đồ vật vào trong đóa hoa, nó có thể đồ vật trực tiếp tới chỗ ta.

-Chỉ là một cái trang bị truyền tống đến địa điểm xác định thôi à?

Chu Văn tức khắc có chút thất vọng.

-Ngươi không cần thất vọng, về Đế Đại nhân có thứ tốt cho ngươi, có thể thông qua nó đưa cho ngươi, nó hiện đại hơn điện thoại di động của nhân loại các ngươi nhiều.

Đế Đại nhân suy nghĩ nói.

Chu Văn miễn cưỡng cười cười, cũng có thể chờ một thời gian sau, lấy được thứ tốt từ Đế Đại nhân, nếu không chuyến này hắn đi trả kiếm được cái gì ngoại trừ chậu hoa này.

Chu Văn không cam lòng đánh giá bốn phía, thấy vách tường chính diện ở trước đại sảnh, điêu khắc một bức họa Cửu Vĩ hồ yêu dị, không khỏi đánh giá bức họa nói:

-Đây là chân thân vị Yêu cơ trong truyền thuyết kia sao?

-Không tồi, nếu ta là ngươi, ta sẽ không tiếp tục nhìn nó.

Đế Đại nhân lạnh giọng nói.

-Tại sao?

Thời điểm Chu Văn vừa mới mở miệng, đã cảm giác Mê Tiên kinh trong thân thể phản ứng, bắt đầu chuyển biến thong thả.

Cơ hồ đồng thời Chu Văn nhìn bức họa Cửu Vĩ hồ kia, trong mặt nở rộ ra tà dị quang mang.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.