Chương trước
Chương sau




Chu Văn không hiểu rõ tình hình cục giám sát, coi như muốn làm gì đó, cũng không có chỗ để hạ thủ.

Cho nên Chu Văn gọi một cú điện thoại cho A Sinh, muốn xin hắn một chút tư liệu liên quan đến cục giám sát.

-Văn thiếu gia, mặc dù Á Khắc rất mạnh, nhưng dù sao hắn bị nhốt nhiều năm như vậy, lực lượng của hắn so sánh với cục giám sát, còn kém hơn rất nhiều.

A Sinh dứng một chút nói thêm:

-Chuyện này ngươi yên tâm đi, An gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này, nhất định sẽ làm cho cục giám sát trả giá đắt, chúng ta đang hành động trả đũa.

-Ta chỉ muốn hiểu rõ địch nhân của mình một chút.

Chu Văn không giải thích thêm.

-Cũng đúng, về sau ngươi không sẽ chạm chán cùng cục giám sát không ít, xác thực cần phải hiểu rõ bọn chúng một chút, như vậy đi, ngươi chờ ta một chút, ta đem tư liệu sửa sang một chút, gửi một phần cho ngươi, bởi có một ít tư liệu không tiện gửi qua mạng.

A Sinh nói.

-Được.

Chu Văn cũng không vội, hắn còn chưa có ý định cụ thể làm như thế nào.


-Ngươi thật sự giết chết Á Khắc sao?

A Sinh tò mò hỏi một câu, bởi hiện trường không phát hiện được thi thể của Á Khắc, ngay cả vết máu cũng không có.

-Không biết nên nói thế nào, trên lý thuyết, hắn chắc chắn phải chết.

Chu Văn nói.

-Có còn khả năng sống sót không?

A Sinh hỏi.

-Vấn đề Á Khắc không cần phải lo lắng.

Chu Văn hết sức khẳng định nói.

Sở dĩ hắn không nói Á Khắc chết rồi, chỉ nói hắn biến mất trên cõi đời này, bởi Tử Nhân thụ đản sinh ra trứng Phối sủng, Chu Văn luôn cảm thấy nói khác với trứng Phối sủng bình thường, tựa hồ vẫn mang theo chút đồ vật bọn hắn còn sống, có thể coi nó như phân thân của bọn hắn.

Đối với Á Khắc, biến thành trứng Phối sủng, Chu Văn rất mong chờ, nếu có thể có được kỹ năng như Sinh Mệnh bạo phá…, tương lai có trợ lực rất lớn đối với Chu Văn.

Mặc dù hắn lợi dụng Không gian quý tích, cũng tạo thành hiệu quả tương tự Sinh Mệnh bạo phá, có điều tính thực dụng quá kém, thua xa Sinh Mệnh bạo phá.

Huống hồ Á Khắc còn tinh thông Ảnh động và nhiều loại Chú thuật, hiện tại Chu Văn vẫn chưa thể xác định, khi Á Khắc hóa thành Phối sủng, hắn còn giữ lại bao nhiêu kỹ năng.

-Tích tích!

Điện thoại truyền đến thanh âm báo có tin nhắn.

Chu Văn lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, phát hiện là Đế đại nhân gửi tới tin tức.

-Ta cần những vật này, mua cho ta mau.

Phía sau tin tức, lại một danh sách rất dài.

Chu Văn nhìn một chút phát hiện những vật kia đều là khí cục, dụng cụ và tài liệu liên quan đến hóa học.

-Ngươi muốn lấy những thứ này làm gì?

Chu Văn cảm thấy rất kỳ quái, hắn nhớ hắn không hề giới thiệu cho Đế Đại nhân xem chủ đề liên quan đến hóa học.

-Học tập hóa học.

Đế Đại nhân trả lời rất đơn giản.

-Học tập hóa học.


Trong lòng Chu Văn kinh ngạc, suy nghĩ một chút lại hỏi:

-Trước đó ta giới thiệu ngươi những bộ phim truyền hình kia, ngươi đã xem chưa?

-Quá giả, không có ý nghĩa, nhân loại các ngươi diễn những thứ giả dối kia, chẳng có tác dụng gì, ta thấy một số phương diện liên quan đến hóa học rất thú vị, ngươi nhanh chóng mua cho ta, trước khi mặt trời lặn vào ngày mai, ta nhất định phải thấy những vật kia.

Đế Đại nhân phát tin tức nói.

-Không thể nào, ngươi muốn những vật kia, trong số đó có rất nhiều thứ cần đến trung tâm đại đô thị mua sắm, thành thị nhỏ không có, nếu như đi đại thành thị, phải mất ít nhất mười ngày đến nửa tháng mới có thể lấy v ề.

Chu Văn nói thật, ở thành thị nhò bình thường, còn có thể mua được vài thứ linh tinh, nhưng nếu mua những dụng cụ kia, cần phải đến những thành phố lớn.

Đế Đại nhân tựa hồ nhờ vào lên mạng, hiểu rõ không ít tình huống bên trong Liên bang, đại khái biết Chu Văn không nói sai, trầm mặc một lát, lại phát tin nhắn.

-Ta muốn ngươi tiến vào Kỳ sơn, cầm một đồ vật bên trong ra.

-Đế Đại nhân, ngươi cũng biết ta yếu, ngươi để ta tiến vào Kỳ sơn, không phải muốn mạng ta sao?

Chu Văn lập tức phát tin tức cự tuyệt.

-Chỉ cần làm theo lời ta nói, tuyệt đối không có chuyện gì, nếu ngươi không chịu đi, hiện tại ta biến ngươi, năm chi đoạn hết.

Đế Đại nhân nói.

-Rốt cuộc ngươi muốn ta đi vào làm gì?

Chu Văn khẽ nhíu mày, nếu như Đế Đại nhân sai hắn đi phá vỡ phong ấn, như vậy chẳng khác bảo hắn tạo sát nghiệt.

-Vào bên trong lấy một đại bảo vật, có bảo vật này, về sau ngươi không cần trực tiếp mang đồ tới, chỉ cần thông qua nó truyền vật ta cần đến, không cần chạy tới chạy lui, lại còn tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Đế Đại nhân nói.

-Có bảo vật như vậy, đó là cái gì?

Chu Văn thấy rất thú vị.

Dựa theo tình huống hiện tại, Đế Đại nhân cần hắn làm giúp đỡ, cho nên theo lý thuyết sẽ không hại hắn, nếu như có thể tiến vào nhìn một chút tình huống bên trong Kỳ sơn, đối với việc khám phá Kỳ sơn cũng có trợ giúp lớn, huống chi còn có thể cầm được bảo vật.

Đế Đại nhân nói:

-Đây không phải thứ đặc biệt gì, chỉ là một đóa hoa, có điều Tiểu hoa kia sinh trưởng bên trong Kỳ sơn, ngươi nhất địn phải tiến vào bên trong lòng núi, mới có thể lấy được, ta không có biện pháp giúp ngươi lấy ra.

-Có nguy hiểm không?

Chu Văn có chút lượng lự.


-Bên trong Kỳ sơn xác thức nguy hiểm tầng tầng, có điều chỉ cần ngươi tuân theo lời ta, sẽ không gặp nguy hiểm.

Đế Đại nhân dừng một chút nói;

-Ngươi không có quyền chọn lưa, trong vòng một canh giờ xuất hiện trước Kỳ sơn cho ta, bằng không ngươi…

-Ta biết rồi, năm chi đều đoạn đúng không?

Chu Văn tiếp một câu.

Mặc dù có chút không tình nguyện, có điều Chu Văn vẫn phải đi, thực lực Đế Đại nhân hắn đã nhận biết, năng lực của Nguyện lực xác thực đáng sợ, ngay cả Hóa Tà của Đế Thính cũng không làm gì được, cho nên hắn không đi không được.

-Quả nhiên mạo hiểm không đúng, về sau có nói cái gì, ta cũng không tùy tiện tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực xa lạ.

Chu Văn thu thập một chút đồ vật, chạy tới Kỳ Tử sơn.

Thời điểm hắn thấy Tiểu hoa, Đế Đại nhân căn bản không nói thêm gì với hắn, chỗ Tiểu hoa cắm rễ, xuất hiện một vết rách, đại khái đủ cho một người chui vào.

-Đi vào.

Bên trong Tiểu hoa truyền đến thanh âm của Đế Đại nhân.

Chu Văn khẽ cắn răng, chui vào vết rách, nghiêng người đi vào bên trong.

Vết rách kia chật hẹp, Chu Văn chỉ có thể chậm rãi tiến vào, càng đi vào bên trong càng đen tối, rất nhanh đã không thấy được cái gì, còn may Chu Văn có Đế Thính, đại khái cũng tỏ tường tình huốn xung quanh.

Đi một hồi lâu, cuối cùng đã đi hết vết rách, Chu Văn phát hiện phía trước là một không gian to lớn trong lòng núi.

Vị trí của Chu Văn, là trung tâm của lòng núi, mà dưới đáy không gian dưới lòng núi, là một tòa kiến trúc to lớn cổ quái.

Chu Văn đã gặp không ít tòa kiến trúc cổ đại, nhưng kiến trúc như vậy, đây là lần đầu tiên hắn gặp, tòa kiến trúc có từng tầng từng tầng bậc thang cơ sở, nhưng vô cùng, mỗi tần không khác một cái quảng trường lắm.

Phía đỉnh có một tòa kiến trúc cổ xưa, bên trong tòa kiến trúc cổ xưa kia, có thất thải quang bắn thẳng lên trời, đem toàn bộ không gian trong lòng núi sáng rọi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.