Chương trước
Chương sau




Trong mắt Chu Văn dị dạng lấp lánh, muốn phát động Phối hợp trạng thái Đồng kích của Chúc Long, dùng Động Chúc thị giới tiêu diệt đầu Kim Sí điểu hung ác này.

Ai biết lại đột nhiên nghe được một tiếng vang ầm ầm thật lớn, từ chỗ mi tâm đại Phật tượng truyền đến.

Kim Sí điểu dường như bị đánh thức, lại không tiếp tục truy kích Chu Văn, ngẩng đầu nhìn về phía Phật tượng.

Chu Văn cũng nhìn qua, chỉ thấy Lãnh Tông Chính đã đến trước Thủ Hộ giả chi kén, trong tay của hắn nắm lấy một thanh đao, mũi đao đâm về phía Thủ Hộ giả chi kén.

Nhưng Thủ Hộ giả bên trong kén trắng, lại dùng một tay phá kén mà ra, bắt lấy mũi đao Lãnh Tông Chính đâm tới.

Cái tay kia phát ra Phật quang, bàn tay trắng nõn sạch sẽ, thoạt nhìn cũng không mạnh mẽ, nhưng lại nắm chặt lưỡi đao sắc bén.

- Tiếng vang vừa rồi, hóa ra là thanh âm Thủ Hộ giả phá kén?

Thời điểm Chu Văn đang ngạc nhiên nghi ngờ, lại nghe được một thanh âm răng rắc vang lên.

Đao trong tay Lãnh Tông Chính lại bị cái tay kia bẻ gãy.

Thân hình Lãnh Tông Chính lui lại, vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn chằm chằm vào Thủ Hộ giả chi kén, tự lẩm bẩm:


- Vẫn đến muộn, nó đã lớn đến tình trạng này sao?

Ngoại trừ Bạo Quân Bỉ Mông vẫn còn đang truy đuổi Tăng Y Khô Lâu, tất cả mọi người ngừng lại, nhìn chằm chằm Thủ Hộ giả chi kén.

Răng rắc! Răng rắc!

Thủ Hộ giả chi kén không ngừng phá toái, từng mảnh từng mảnh vỡ rớt xuống, tản ra Phật quang thánh khiết bên trong kén trắng.

Toàn bộ Phật tượng bên trong Phật Quốc tại thời khắc này phảng phất sống lại, từng tôn Hoàng Kim Phật tượng, vô luận tượng nặn hay tượng điêu khắc, đều truyền ra tiếng niệm kinh.

Bên trong toàn bộ Phật Quốc, thanh âm thần bí nam mô nam mô a di đà Phật, không ngừng quanh quẩn, phảng phất như đang khẩn cầu, hoặc nghênh đón cái gì đến.

Theo thanh âm niệm Phật nam mô kia, trên thân tất cả Phật tượng đều phát ra Phật quang, mà những Phật quang kia đều hướng về phía mi tâm đại Phật tượng tụ hợp, chảy vào bên trong Thủ Hộ giả chi kén.

Răng rắc! Răng rắc!

Vỏ trứng đã vỡ vụn hơn phân nửa, đám người Chu Văn có thể nhìn thấy Thủ Hộ giả bên trong kén trắng.

Đó là một sinh vật trên thân mặc tăng y màu xanh nhạt, thoạt nhìn không khác gì nhân loại, chẳng qua trên trán hắn sinh ra một hỏa Bạch Hào tướng, trong suốt như ngọc, có xoắn ốc văn.

Hắn khoanh chân ngồi bên trong kén, vô số Phật quang hướng về trước mặt hắn hội tụ, hòa thành từng đạo Phật châu, tự động hợp thành một chuỗi hạt châu ngay trước mặt hắn, trở thành một chuỗi Kim sắc Phật châu.

Theo Phật quang ngưng tụ ngày cành nhiều, phía trên Phật châu xuất hiện dáng người Phật Đà.

Thời điểm Thủ Hộ giả chi kén hoàn toàn phá toái, chuỗi Phật châu này cuối cùng triệt để ngưng tụ thành hình, rơi vào tay Thủ Hộ giả đang nhắm mắt.

Phật châu tới tay, toàn bộ Phật quốc đều yên tĩnh trở lại, những thanh âm niệm kinh nam mô a di đà đều biến mất, Phật quang bên trên Phật tượng cũng biến mất.

- Ta sinh Phật Diệt…

Thủ Hộ giả chậm rãi mở mắt, hết thảy Phật tượng bên trong Phật Quốc đều ầm ầm phá toái, đến đại Phật tượng cao hơn nghìn trượng cũng ầm ầm đổ sụp.

Toàn bộ Phật Quốc như đang chia năm xẻ bảy, trong hư không chậm rãi chìm xuống.

Đầu Kim Sí điểu và Tăng Y Khô Lâu, đều run rẩy hướng tay về Phật châu, tạo ra hình tượng hình tượng khẩn cầu.

Thủ Hộ giả một tay cầm Phật châu, một tay ấn vào hư không một cái.


Chi thấy phía trên đại địa Phật Quốc, xuất hiện một chưởng ấn to lớn, Bạo Quân Bỉ Mông còn muốn tiếp tục công kích Bạo Quân Bỉ Mông, mạnh mẽ bị ép vào bên trong đại địa.

Chu Văn bị kinh hãi, vội vàng thu Bạo Quân Bỉ Mông lại, may mắn Bạo Quân Bỉ Mông không bị giết chết, chỉ bị thương nhẹ.

Có điều dưới trạng thái Lực Lượng Tuyệt Đối, vẫn bị cưỡng ép trấn áp, còn chịu một chút thương tích, thực lực Thủ Hộ giả kinh khủng đã khiến người ta khó tưởng tượng.

- Hiệu trưởng, muốn rút lui hay không?

A Sinh đang không ngừng di chuyển bên trong Phật Quốc không ngừng sụp đổ, có chút kinh hãi hỏi.

- Không thể thối lui, hắn để ta đối phó, còn hai đầu Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật kia để hai ngươi xử lý.

Lãnh Tông Chính không quay đầu lại đáp, sau đó nhìn Thủ Hộ giả kia hỏi:

- Ngươi tên là gì?

- Phật Diệt.

Thủ Hộ giả đáp.

Lãnh Tông Chính không nói gì, chẳng qua trên người hắn, lại có một đạo tiếp một đạo thần quang bay lên, những tia thần quang kia ngưng tụ trước mặt hắn thành hình, tọa thành một mỹ nhân mỹ lệ đang ôm đàn hạc.

- Thủ Hộ giả? Lãnh hiệu trưởng lại có Thủ Hộ giả?

Chu Văn thấy Hắc y nữ nhân đang ôm đàn hạc trước mặt Lãnh Tông Chính, lập tức đoán được thân phận của nàng.

- Tên gì.

Thủ Hộ giả nhìn nữ nhân đang ôm ấp đàn hạc nói.

- Thần Đàn.

Thời điễm nữ nhân trả lời, thân hình đã hòa thành từng đạo lưu quang, dung nhập vào bên trong thân thể Lãnh Tông Chính, đồng thời biến thành một kiện hắc y lễ phục trên thân Lãnh Tông Chính.

Khí thể trên người Lãnh Tông Chính bởi Thần Đàn dung nhập, mà sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lễ phục như ma như quỷ khiến Lãnh Tông Chính huyền không ngồi, Ma Cầm Vương Tọa đã xuất hiện trước mặt hắn, hàng phím đều tản ra khí tức trang nghiêm thần bí.


Lần này Chu Văn thấy Ma Cầm Vương Tọa có điểm khác biệt so với lần trước, lần này Ma Cầm Vương Tọa nhờ Thần Đàn phụ trợ đột phá Thần thoại, trở nên khủng bố hơn, mỗi một phím đàn đều tản ra hào quang khiến người ta run sợ.

Hai tay Lãnh Tông Chính đặt trên phím đàn, tiếng đàn theo từng chiếc ống dựng thẳng truyền ra ngoài.

Chu Văn không cảm thấy tiếng đàn kia có điểm gì đặc biệt, nhưng Phật châu trong tay Phật Diệt lại tỏa ra hào quang, phảng phất đang đối kháng với lực lượng nào đó.

Chu Văn không có thời gian đi nghe cái tiếng đàn kia có điểm gì kỳ diệu không, bởi Kim Sí điểu đã xông tới Lãnh Tông Chính, tựa hồ muốn trợ giúp Phật Diệt.

Chu Văn lập tức thả ra hai thanh Hoàng Kim Chiến Thần Kích, từ một bên công kích Kim Sí điểu, trong tay Hoàng Kim Bá Kiếm cũng trảm tới.

Mà Bạch Anh vũ, đứng trên bờ vai Chu Văn, cũng kêu về phía Kim Sí điểu:

- Tiểu Ưng nhãi con. . . Cha ngươi đây mà…

Tăng Y Khô Lâu cũng muốn phóng tới Lãnh Tông Chính, A Sinh tiến lên ngăn cản hắn, có điều A Sinh chỉ có một đầu Thần thoại Phối sủng là Tình Thư, mà Tình Thư hoàn toàn không phải đối thủ của Tăng Y Khô Lâu, hắn chỉ có thể đánh du kích, lợi dụng đủ loại lực lượng kỳ dị kéo chậm lại bước tiến của Tăng Y Khô Lâu.

Thấy A Sinh lâm vào hoàn cảnh khó, Chu Văn lại triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông, để nó trợ giúp A Sinh đối kháng Tăng Y Khô Lâu.

Bạo Quân Bỉ Mông vừa rồi chịu một chút thương tổn, thế nhưng cũng chỉ xây sát ngoài da, xông về phía Tăng Y Khô Lâu, đồng thời lập tức sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối.

Tăng Y Khô Lâu không biết nguyên nhân gì, lại không sợ chết ngênh hướng Bạo Quân Bỉ Mông, đồng thời cầm Tinh thể nhét vào trong hốc mắt.

Tinh thể vừa vào hốc mắt, lập tức kim quang đại phóng, khiến toàn thân xương cốt Tăng Y Khô Lâu đều bốc cháy Kim sắc hỏa diễm, như tắm gội trong Niết Bàn chi hỏa.

Oanh!

Cốt quyền cùa Tăng Y Khô Lâu va chạm với thiết quyền Bạo Quân Bỉ Mông, lại thế và lực ngang nhau, người nào cũng không chiếm được tiện nghi, lực lượng va chạm sinh ra lực xung kích khủng bố, phá toái kiến trúc xung quanh, khiến tốc độ hủy hoại của Phật Quốc càng thêm triệt để.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.