Chương trước
Chương sau




Bạo Quân Bỉ Mông cuồng bạo vô song, hung mãnh không ngừng tiến công, tuy thời gian sử dụng Lực Lượng Tuyệt Đối có hạn chế, trước đó nó đã sử dụng gần mười phút đồng hồ, hiện tại tiếp tục thi triển lần nữa, thời gian còn lại khoảng hơn hai mươi phút, nhất định phải trong hai mươi phút này phân thắng bại.

A Sinh cũng không cùng Bạo Quân Bỉ Mông cùng nhau công kích Tăng Y Khô Lâu, hắn một mực đứng bên cạnh quan sát, dường như đang tìm kiếm cơ hội.

Chu Văn cùng Kim Sí điểu đại chiến, Long dực sau lưng chấn động, hai thanh Chiến Thần Kích tả hữu vây công, Hoàng Kim Bá Kiếm trong tay không ngừng trảm từng đạo Hoàng Kim kiếm quang.

Nhưng tốc độ Kim Sí điểu thực sự quá nhanh, nhanh đến mực thị giác Chu Văn cũng không theo nổi động tác của nó, còn chưa thấy rõ ràng chuyện gì xảy ra, liền nghe răng rắc một tiếng, một thanh Hoàng Kim Chiến Thần Kích đã bị móng của nó bắt lấy, lợi trảo dùng sức, thanh Hoàng Kim Chiến Thần Kích lập tức chặt đứt thành vài khúc.

Chu Văn không có thời gian đau lòng Hoàng Kim Chiến Thần Kích chết đi, đem tốc độ Thiên Ngoại Phi Tiên phát huy đến cực hạn, tốc độ cao chạy về phía xa.

Nếu nó Bạo Quân Bỉ Mông có Lực Lượng Tuyệt Đối, thì Kim Sí điểu có Tốc độ tuyệt đối, Chu Văn vừa bay đi không được bao lâu đã bị nó đuổi theo.

Chu Văn không ngừng nghĩ ngợi, Đồng Kính trong mắt ngưng tụ hào quang kỳ dị, khiến một mắt Chu Văn như biến thành tấm gương, hướng về phía Kim Sí điểu.

Đầu Kim Sí điểu tựa hồ ý thức được nguy hiểm, Chú văn thần bí trên hai cánh lấp láp, lại biến mất thoát khỏi tầm mắt của Chu Văn.

Bành!


Chu Văn chỉ cảm thấy sau lưng như gặp phải trọng kích, thân thể như lưu tinh đánh tới mặt đất, đánh thủng một tòa Hoàng Kim Thần điện.

Kim Sí điểu càng hung uy, thân hình lóe lên, tóm lấy một thanh Hoàng Kim Chiến Thần Kích khác trên không trung, trong nháy mắt cắt thành vài khúc.

Chu Văn từ dưới đất bò dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, nhưng không chịu vết thương quá nặng, mà Thế Thân phù trên người đã vỡ vụn biến thành tro tàn.

- Cũng may mang theo Thế Thân phù bảo mệnh, biết nó có tác dụng thần kỳ như vậy, hẳn vẽ thêm mấy trương nữa.

Chu Văn âm thầm kinh hãi, nếu không có Thế Thân phù bảo mệnh, coi như hắn không chết, thì Lục Dực Thủ Hộ Cự Long cũng đền mạng.

Đáng tiếc vè Thế Thân phù không đơn giản, thành bại phải xem mệnh, Chu Văn mất công vẽ nhiều Thế Thân phù như vậy, cuối cùng chỉ vẽ thành công đúng một tấm này.

Sau này vẽ tiếp không ít, đều không thể vẽ thành công, Chu Văn cũng kiên nhẫn vẽ tiếp.

Kim Sí điểu bẻ gảy Hoàng Kim Chiến Thần Kích về sau, một đô huyết tinh nhãn, nhìn về phía bên trong Cung điện, hai cánh lần nữa chấn động, thân hình trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Chết đi con bà ngươi.

Trong lòng Chu Văn rung động, nổi da gàn biết nguy hiểm lân cận, ngay lập tức không dám chần trừ, triệu hoán Chúc Long ấu tử.

Thân thể Chúc Long ấu tử khổng lồ xuất hiện, trực tiếp phồng bạo Cung điện, ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía chân trời.

Chu Văn đứng trên đỉnh đầu nó, dùng vòng tai Đế Thính dò xét bốn phía, phát hiện Kim Sí điểu dã phi động lên bầu trời, hiện nhiên bởi Chúc Long xuất hiện mà có chút kiêng kỵ.

Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn trong thời gian tích tắc, Kim Sí điểu lại hung tính quá độ, hai cánh chấn động, hóa thành quang lưu biến mất không thấy gì nữa, nhanh đến mực không thể nhìn thấy quỹ tích của nó.

- Chúc Long!

Chu Văn kêu thành tiếng.

Kỳ thật không cần Chu Văn ra lệnh, Chúc Long đã chuyển động, chỉ thấy lân phiến trên người nó như mí mắt, toàn thân từ trên xuống dưới xuất hiện Chúc Long chi nhãn, đó chính là Giới Vương biến của nó.

Vô số Chúc Long chi nhãn đồng thời sử dụng Động Chúc thị giới, như vô số tấm gương đồng thời mở ra.


Đột nhiên Chu Văn cảm thấy dị trạng, chuyển mắt nhìn, chỉ thấy sau lưng Chúc Long, xuất hiện thân hình Kim Sí điểu, toàn thân Kim quang như phích lịch chớp động, hai cánh cuồng chấn, khắp khuôn mặt lộ vẻ kinh hãi, tựa hồ đang chống lại một loại lực lượng kinh khủng nào đó.

Nhưng cũng vẻn vẹn vùng vẫy mấy lần, thân hình lại đột nhiên biến mất không thấy.

Chu Văn thấy trong Chúc Long chi nhãn của Chúc Long xuất hiện thân ảnh Kim Sí điểu, nó đang giãy dụa bên trong, quả một lúc biến mất không thấy gì nữa.

Thu Động Chúc thị giới lại, giải trừ trạng thái Giới Vương biến, toàn thân Chúc Long hư thoát, thực lực đại tổn, sức chiến đấu đường thẳng giảm xuống, đại khái rơi xuống trình độ Lục Dực Thủ Hộ Cự Long, đến Động Chúc thị giới cũng không cách nào sử dụng lại được nữa.

Chu Văn vội vàng thu Chúc Long lại, không dám để nó mạo hiểm, đây là đòn sát thủ cường lực nhất của Chu Văn hiện tại.

- Thật sự thua thiệt lớn.

Chu Văn có chút đau lòng.

Vốn định thử một chút có thể xử đẹp Kim Sí điểu không, kết quả lại thiệt hại một tấm Thế Thân phù cùng hai thanh Thần thoại Hoàng Kim Chiến Thần Kích.

Mặc dù Động Chúc thị giới mạnh mẽ, nhưng sau khi giết chết đối thủ, cũng không lưu lại cái gì, đòn trí mạng này không phải bất đắc dĩ, Chu Văn không nguyện ý sử dụng kỹ năng này.

Một bên khác, Bạo Quân Bỉ Mông không ngưng oanh kích Tăng Y Khô Lâu, Lực Lượng Tuyệt Đối không ngừng khiến Tăng Y Khô Lâu bại lui.

Nhưng Kim quang trên người nó như hỏa diễm bùng cháy, khiến thân thể của nó phảng phất như Bất Tử thân, sau khi bị thương ngay lập tức sẽ khôi phục, Bạo Quân Bỉ Mông mặc dù chiếm cứ thượng phong, nhưng từ đầu đến cuối không thể giết nó.

- Lực Lượng Tuyệt Đối hẳn sắp đến thời hạn?

Chu Văn tính toán thời gian một chút, thời gian còn thừa đại khái còn gần mười phút đồng hồ, nhưng nhìn tính huống hiện tại, thời gian mười phút còn lại, Bạo Quân Bỉ Mông chỉ sợ không giết nổi nó.

Đột nhiên A Sinh đừng một bên một mực quan sát, bàn tay hắn ấn trên mặt đất, như quỷ mị biến mất không thấy gì.

Mà lực này Bạo Quân Bỉ Mông đánh một quyền bức lui Tăng Y Khô Lâu lại mấy bước, thân hình lảo đảo.

A Sinh quỷ dị từ mặt đất chui đến sau lưng Tăng Y Khô Lâu, nhảy lên một cái, ngón tay như đuôi bọ cạp, một chỉ đánh về phía ót Tăng Y Khô Lâu.

Một bí tự quỷ dị xuất hiện đằng sau ót Tăng Y Khô Lâu, Chu Văn nhận ra đó là Chấn tự, tựa hồ là một trong kỹ năng của Tình Thư.


Bành!

Tinh thể trong hốc mắt Tăng Y Khô Lâu, lại bị một chỉ của A Sinh chấn bay ra ngoài, rơi trên mặt đất.

Kim diễm trên thân Tăng Y Khô Lâu biến mất, Bạo Quân Bỉ Mông đã công kích tới, Tăng Y Khô Lâu bối rối nghênh kích.

Răng rắc!

Không có Tinh thể gia trì, xương tay Tăng Y Khô Lâu tay trực tiếp bị Bạo Quân Bỉ Mông nện nứt, thân thể cũng lảo đảo lui lại.

Cuồng bạo Bạo Quân Bỉ Mông một quyền tiếp một quyền, tàn bạo oanh kích Tăng Y Khô Lâu, chẳng qua mấy quyền buông xuống, mạnh mẽ đánh nát cốt quyền của nó.

Tăng Y Khô Lâu bị chấn té xuống đất, móng vuốt của Bạo Quân Bỉ Mông tóm lấy xương ngực nó, một tay còn lại mãnh kích vào đầu lâu của nó, mấy quyền buông xuống, đập nát xương sọ nó.

Bạo Quân Bỉ Mông bạo tẩu, đem thân thể Tăng Y Khô Lâu, bỏ vào miệng, nhai nổ lốp bốp mấy cái, nuốt chửng.

- Đại ca…Ngươi nên xem nó có tuôn ra trứng Phối sủng hay Thứ nguyên kết tinh gì rồi hẵn nuốt chứ…

Chu Văn có chút bó tay rồi, Phối sủng kiểu gì, giết xong nuốt luôn, cái gì cũng không để lại.

Nhưng nuốt thì nuốt, nôn cũng không giải quyết được, Chu Văn chỉ có thể nhanh chóng chạy tới, nhặt viên Tinh thể trong hốc mắt Tăng Y Khô Lâu lên.

- --








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.