Chương trước
Chương sau




- Cốc sư phụ, hiện tại tình huống như thế nào?

Lý Mặc Bạch nhìn về phía Cốc Sơn Thủy hỏi.

Cốc Sơn Thủy không trả lời, chẳng qua triệu hoán Phối sủng giống bươm bướm, tha thi thể Bạch tằm trở về.

Sau đó Cốc Sơn Thủy cắt một bộ phận trên thi thể Bạch tằm, đút cho một con nhện, con nhện ăn thi thể Bạch tằm về sau, một mực không có phản ứng gì.

Cốc Sơn Thủy lại lấy bên trong đống Phật bài, lấy ra một tấm Phật bài kỳ quái, bên ngoài Phật bài giống bình thủy tinh trong suốt, bên trong chứa chất lỏng màu vàng, trong chất lỏng ngâm một pho tượng giống đứa con nít.

Cốc Sơn Thủy mở nắp bình thủy tinh, nhỏ một chút chất lỏng màu vàng lên thi thể Bạch tằm, chất lỏng chạm vào thi thể Bạch tằm, lập tức thẩm thấu.

Cốc Sơn Thủy cầm phật bài, trong miệng thấp giọng niệm chú, đồng thời rót Nguyên khí vào bên trong Phật bài.

Nhưng qua một hồi lâu, cũng không thấy thi thể Bạch tằm có động tĩnh gì.

Cốc Sơn Thủy thu hồi phật bài, lại nhìn con nhện ăn một bộ phận thi thể Bạch tằm một chút, vẻ mặt nghiêm túc nói:


- Bên trong thi thể Bạch tằm không có độc tố, nó không phải bị trúng độc chết, vừa rồi ta dùng Khống Linh chi thuật, muốn ngưng tụ linh thức lưu lại trên Bạch tằm, kết quả không thành công.

Lý Mặc Bạch nghe xong, đã hiểu ý của Cốc Sơn Thủy:

- Nói cách khác, bản thân Sinh Mệnh chi hoa không có độc, mà Bạch tằm bởi mất linh hồn mà chết sao?

- Đại khái như vậy, có điều linh thức không hoàn toàn đồng đẳng với linh hồn?

Cốc Sơn Thủy nói.

- Có thể tra được cái gì hút linh thức của Bạch tằm?

Lý Mặc Bạch nói.

- Không phát hiện có sinh vật khác tham gia, Sinh Mệnh chi hoa có khả năng lớn nhất hút linh thức của nó, có điều đây chỉ là suy đoán.

Cốc Sơn Thủy nói.

Cái suy đoán này khiến tâm trạng Lý Mặc Bạch và Chu Văn chìm xuống, nếu thật sự Sinh Mệnh chi hoa đang tác quái, bọn hắn xuyên qua Hoa hà sẽ thật sự nguy hiểm, không cẩn thận có thể sẽ bị hút mất linh thức.

- Cái này có điểm tương tự Hấp Linh trùng trong Hấp Linh cốc, giữa bọn chúng có sự liên quan nào không?

Lý Mặc Bạch hỏi.

- Tạm thời chưa điều tra rõ ràng, cần tiến hành nghiên cứu thêm.

Cốc Sơn Thủy triệu hoán một đầu Phối sủng giống loài chim, để chúng nó bay qua bầu trời Hoa hà.

Phối sủng bay tầm vài vòng phía trên Hoa hà, tựa hồ không vấn đề gì, cái này khiến đám người Chu Văn dễ chịu một chút.

Nếu bọn hắn có thể không trung bay qua Hoa hà, như vậy có thể bớt đi nhiều phiền phức.

Thu hồi Phối sủng, Cốc Sơn Thủy để Cốc Lâu cùng Cốc Hòa mở lồng trúc trên lưng bọn hắn, trong lồng trúc lại có một tổ ong, bên trong không ít ong độc bay lượn.

Chu Văn có chút hiếu kỳ đánh giá tổ ong, lúc trước hắn không chú ý, không ngờ Cốc Lâu cùng Cốc Hòa lại cõng một vật như vậy.

Rõ ràng ong độc không phải Phối sủng, cũng không thể xem như Dị thứ nguyên sinh vật, hẳn là chủng loại ong độc biến dị tại Địa Cầu.


Bị Cốc Lâu cùng Cốc Hòa mở lồng, những con ong độc theo tổ ong bày ra ngoài, bay về phía vùng trời Hoa hà, kết quả không bay được bao lâu, từng con ong độc từ không trung rơi xuống, tựa như uống rượu say, lọt vào trong bụi hoa.

Tất cả ong độc không một con may mắn thoát khỏi, toàn bộ rơi xuống bụi hoa.

Trong lòng mọi người đều bịt kín một tầng bóng ma, Phối sủng không sao, nhưng ong độc lại chết hết, đoán chừng người đi qua đều giống ong độc.

Cốc Sơn Thủy lại làm một chút thí nghiệm, đồ vật kỳ quái trên người hắn rất nhiều, khiến người xem hoa cả mắt.

Chờ Cốc Sơn Thủy dừng lại về sau, Lý Mặc Bạch mới hỏi:

- Cốc sư phụ, có biện pháp nào xuyên qua Hoa hà không?

- Có biện pháp, có điều chỉ phòng ngừa linh thức bị hút đi, bên trong còn nguy hiểm nào không, hiện tại chưa rõ.

Cốc Sơn Thủy trầm ngâm nói.

- Đã mất công tới đây, không có lý gì trở về.

Lý Mặc Bạch nói.

Cốc Sơn Thủy đếm đếm, lấy trong túi tiền mất cái Phật bài đưa cho Chu Văn:

- Các ngươi cầm mấy cái Phật bài này đeo lên cổ, tự nhiên có thể bảo đảm ngươi không bị hút linh thức, có điều có mấy điều cấm kỵ cần tuân thủ. Thứ nhất, mang theo về sau, không nên tùy tiện lấy xuống, chờ sau khi ra ngoài, ta giúp các ngươi lấy xuống. Thứ hai, mỗi ngày cần giọt một giọt máu tươi nhỏ lên Phật bài, không thể gián đoạn. Thứ ba, không thể ăn ăn mặn. Ba điều cấm kỵ này nhất định phải tuân thủ, bằng không sẽ có rắc rối.

Lý Mặc Bạch tiếp nhận Phật bài về sau, trực tiếp đeo lên cổ, sau đó đâm rách ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trên Phật bài.

Nói cũng kỳ quái, giọt máu kia lập tức bị Phật bài hấp thu.

- Bên trong Phật bài này phong ấn Phối sủng gì?

Chu Văn cầm Phật bài, có chút hiếu kỳ mà hỏi thăm.

Cái Phật bài này hết sức tương tự Phật bài Cốc Sơn Thủy sử dụng vừa rồi, chia làm ba tầng, một tầng tinh thể trong suốt, tầng hai chất lỏng màu vàng, tận cùng bên trong nhất là một pho tượng hài nhi.

- Phối sủng được phong ấn bên trong Phật bài, hiện tại gọi là Phật bài, cái này do chính ta chế tác, bên trong không phong ấn Phối sủng, mà là Cổ, mặc dù có chút tà môn, nhưng chỉ cần tuân thủ quy tắc, cũng không có vấn đề gì. Nhớ lấy, nhất định phải tuân thủ quy tắc, bằng không tất có đại họa.


Cốc Sơn Thủy liên tục cảnh cáo bọn hắn.

Lý Mặc Bạch nói:

- Gia tộc Cốc sư phụ trước đây nuôi Cổ, sau đó Cốc gia đến phụ cận Thanh Lai, học kỹ pháp nơi đó, đối với mấy thứ như Cổ Mạn Đồng hay Phật bài đều nghiên cứu rất sâu, bây giờ tự thành một phái, coi như tại Thanh Lai, cũng khó tìm được người so với Cốc sư phụ.

Chu Văn dựa theo Cốc Sơn Thủy nói, cho Phật bài ăn một giọt máu, sau đó đeo lên cổ.

Tất cả mọi người đeo Phật bài, sau đó dưới sự dẫn đầu của Cốc Sơn Thủy tiến nhập Hoa hà.

Quả nhiên như Cốc Sơn Thủy nói, bọn hắn đeo tấm Phật bài này lên, cũng không phát sinh vấn đề bị hấp thu linh thức, đoàn người đi xuyên qua Hoa hà, mắt nhìn xung quanh toàn bộ là biển hoa, không hề có bất kỳ sinh vật nào khác, mặc dù thoạt nhìn rất xinh đẹp, nhưng lại mang cảm giác cô tịch.

Chu Văn vốn muốn nhờ Cốc Sơn Thủy giúp hắn kiểm tra Phật bài lấy trên người Tiêu Tư làm được cái gì, có điều suy nghĩ một chút vẫn từ bỏ, nơi này cách Thanh Lai không xa, nếu bị người Tiêu gia biết Phật bài Tiêu Tư rơi vào tay hắn, khó tránh khỏi phiền phức.

Sắc trời dần dần tối xuống, mặt trăng dần dần lên cao.

Hoa hà dưới ánh trăng, phảng phất phủ thêm một tầng sa y thần bí, thoạt nhìn mỹ lệ mà kinh dị.

- A!

Cốc Lâu đột nhiên kêu thảm một tiếng, té lăn ngã xuống trong bụi hoa, hai mắt trắng bệch, thân thể kịch liệt co quắp, trong miệng tràn ra bọt mép, giống như bị động kinh.

Trong lòng tất cả mọi người giật mình, Cốc Sơn Thủy phản ứng nhanh nhất, cầm miệng Cốc Lâu, ép miệng của hắn, sau đó lấy một cái bình nhỏ, đổ vào miệng Cốc Lâu.

Chu Văn còn tưởng trong bình có dượu, nhưng ai biết bên trong lại có một đầu sinh vật giống nhau Ngô công, trực tiếp chui vào trong mồm Cốc Lâu.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.