Chương trước
Chương sau




Ba người Lý Mặc Bạch cũng nghi ngờ nhìn Cốc Sơn Thủy, không biết tại sao Cốc Sơn Thủy lại đột nhiên thay đổi chủ ý, nguyện ý trải qua đại phong hiểm giúp bọn hắn xuyên qua Hoa hà.

- Không biết ta có thể giúp gì được?

Chu Văn không tuỳ tiện đáp ứng, Cốc Sơn Thủy rõ ràng nhìn thấy được cái gì trên thân Tiểu điểu.

Cốc Sơn Thủy nói:

- Thực không dám giấu giếm, Cốc gia chúng ta cũng am hiểm Thuần Cổ chi pháp, ta phát hiện một nơi có một đầu Thần thoại sinh vật Cổ trùng, muốn thuần dưỡng nó, nhưng bởi nó quá mạnh mẽ, một mực không đắc thủ. Nếu Chu tiên sinh ngài chịu giúp ta một chút sức lực, chắc chắn có thể đem hắn thu phục.

Thời điểm Cốc Sơn Thủy nói chuyện, nhìn thoáng qua Tiểu điểu, rõ ràng mục tiêu hắn muốn nhờ giúp đỡ chính là Tiểu điểu.

- Nếu có thể đi, trợ giúp lẫn nhau là điều nên làm, có điều hiện tại chúng ta cần đi Bất Hồi cốc gấp, sợ…

Chu Văn còn chưa có nói xong, Cốc Sơn Thủy liền tiếp lời nói:

- Chu tiên sinh không cần phải lo lắng, ta giúp đỡ các ngươi tới Bất Hồi cốc trước, chờ sau khi chúng ta rời khỏi Bất Hồi cốc, Chu Văn tiên sinh lại giúp ta cũng không muộn.


- Cốc sư phụ, ta vẫn phải hỏi ngươi rõ, Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật ngài muốn thuần phụ thuộc chủng loại gì, có loại năng lực gì? Ngài muốn ta giúp việc gì đây?

Chu Văn nghiêm túc hỏi.

Chu Văn không muốn tùy ý bội ước, cho nên phải hỏi rõ ràng trước.

- Chu tiên sinh, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?

Rõ ràng Cốc Sơn Thủy không muốn người khác biết tin tức Dị thứ nguyên sinh vật kia.

Chu Văn cùng Cốc Sơn Thủy đến một bên không người, lúc này Cốc Sơn Thủy mới lên tiếng:

- Dị thứ nguyên sinh vật mà ta muốn thuần dưỡng gọi là Thi tằm, nó bên trong một Dị thứ nguyên lĩnh vực cực âm, đối với người bình thường mà nói, nơi đó cực kỳ hung hiểm, có điều Phường Hoàng Thần điểu bên thân, thu phục Thi tằm không phải chuyện khó.

- Ta chỉ có thể đáp ứng hỗ trợ, thế nhưng đến lúc đó cố gắng hết sức, không dám chắc nhất định thành công.

Dù sao Chu Văn chưa từng gặp qua Thi tằm, cũng không biết năng lực Thi tằm rốt cuộc thế nào, cho nên hết sức bảo thủ.

- Tốt.

Cốc Sơn Thủy đáp ứng.

Hai người đàm thoại về sau trở về, vài người tiếp tục lên đường, Cốc Sơn Thủy mang theo Cốc Lâu cùng Cốc Hòa tiếp tục đi phía trước mở đường.

Trên đường lại phát hiện một chút sứa khuẩn mọc trên thi thể, vẻ mặt Cốc Sơn Thủy có chút ngưng trọng.

Thời điểm trên đường, Cốc Lâu cùng Cốc Hòa đều thỉnh thoảng vụng trộm dò xét Tiểu điểu, ngay cả đám người Lý Mặc Bạch cũng liếc nhìn Tiểu điểu vài lần, rõ ràng bọn hắn hiểu, những hành động trước kia của Cốc Sơn Thủy, khẳng định liên quan đến Tiểu điểu.

Tiểu điểu đứng trên vai Chu Văn, dương dương đắc ý nhìn bốn phía.

Chu Văn một mực dùng Đế Thính quan sát tình huống xung quanh, hy vọng có thể tìm tung tích Mẫu Cô, nhưng vẫn không phát hiện mẫu thể, chỉ thấy được thi thể được bị ký sinh.

Đột nhiên, Thái Tuế trong túi đeo lưng chui ra ngoài, vỗ cánh, bay về phía rừng cây bên cạnh.

- Chuyện gì xảy ra?

Vài người Lý Mặc Bạch nhìn về phía Chu Văn.


- Không có việc gì, Phối sủng của ta đợi trong túi ba lô quá lâu, muốn ra ngoài đi dạo.

Chu Văn nói qua loa.

Thực ra hắn không muốn qua loa, nhưng hắn căn bản không biết Thái Tuế muốn làm gì, không biết giải thích ra sao.

Chu Văn một mực dùng Đế Thính quan sát Thái Tuế, nhưng ở đó căn bản không có gì.

Thái Tuế bay ra ngoài gần ngàn mét, hướng về mặt đất lao xuống, sau đó chui xuống dưới đất không thấy bóng dáng.

Thái Tuế dùng Độn thổ, Chu Văn không biết nó đi đâu, chẳng qua một lát sau, thấy Thái Tuế lại từ dưới đất chui ra, rất nhanh bay trở về.

Chẳng qua bụng của nó rõ ràng phồng lên, cũng không biết ăn đồ vật gì.

Trong một lát, thấy Phối sủng của Chu Văn trở về, mọi người đều lên đường.

Lần này lên đường, mặc dù lại gặp một chút thi thể, nhưng trên những thi thể này lại không phát hiện sứa khuẩn, Chu Văn thấy loại tình huống này, đại khái đã đoán được, khẳng định do Thái Tuế chui xuống đất xử lý mẫu thể.

Chu Văn có chút tiếc hận, hắn còn chưa kịp nhìn thấy mẫu thể kia bộ dáng thể nào, đã bị Thái Tuế ăn.

Loại trừ sứa khuẩn quấy nhiễu, tốc độ mọi người trở nên nhanh hơn, Chu Văn cũng mở mang kiến thức, nơi này không thiếu sinh vật kỳ quái, có rất nhiều sinh vật Chu Văn chưa từng thấy trước đây, thậm chí còn chưa nghe nói qua.

Cũng may có Cốc Sơn Thủy bọn hắn dẫn đường, tránh đi lạc vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, bằng không lạc vào trong Dị thứ nguyên lĩnh vực, không biết gặp được sinh vật đáng sợ thế nào.

Chu Văn xa xa thấy được một mảnh biển hoa, cánh hoa màu trắng, nhụy hoa màu đỏ, nhìn sang tựa như Huyết sắc bạch hà.

- Nơi đó là Hoa hà.

Cốc Sơn Thủy chỉ chỉ Hoa hà uốn lượn đằng xa.

Tầm mắt mọi người đều tập trung trên Hoa hà, Chu Văn cũng đang dùng Đế Thính tìm tòi Hoa Hà, nhưng bên trong Hoa hà, ngoại trừ những đóa hoa bất tận bên ngoài, căn bản không gặp bất luận sinh mệnh thể nào.

Dân bản xứ gọi loại hoa này là Sinh Mệnh chi hoa, nhưng địa phương nào Sinh Mệnh chi hoa xuất hiện, đều có sinh vật sống sót, ngay cả cỏ dại cũng không ngoại lệ.

Trước kia nhân loại tiến vào Hoa hà, vô cùng an toàn, bởi bên trong Hoa hà không có sinh vật khác, càng không có Dị thứ nguyên sinh vật, cho nên Hoa hà trở thành con đường giao thông trọng yếu giữa một số tòa thành thị.


Nhưng trước nửa tháng gần đây, tất cả người tiến vào Hoa hà, đều không có ai sống sót thoát ra ngoài, toàn bộ đều mất tích, con đường này cũng đoạn tuyệt.

Chu Văn quan sát tỉ mị Sinh Mệnh chi hoa, những đóa hoa kia thoạt nhìn không lớn, có điểm tương tự hoa đào, trông rất đẹp mắt.

- Sinh Mệnh chi hoa thoạt nhìn không giống Dị thứ nguyên sinh vật.

Lý Mặc Bạch đánh gia Sinh Mệnh chi hoa nói.

Cốc Sơn Thủy gật đầu nói:

- Sinh Mệnh chi hoa trước Dị thứ nguyên phong bạo, là một loại hoa độc. Dị thứ nguyên phong bạo về sau, độc hoa sinh ra biến dị, mà lại số lượng trở nên nhiều hơn, tạo thành Hoa hà. Thế nhưng không biết nguyên nhân gì, Sinh Mệnh chi hoa sau khi bị biến dị, ngược lại không còn độc tố, không ít người lấy Sinh Mệnh chi hoa làm thí nghiệm, kết quả chứng minh bên trong không có độc tố, thậm chí nhân loại dùng ăn cũng không ảnh hưởng gì. Có điều bây giờ có chút khác biệt, chư vị xin chờ một chút, ta cần làm một chút thí nghiệm.

Đám người Chu Văn dừng lại, chờ đợi Cốc Sơn Thủy làm thí nghiệm, bởi không ai biết bên trong Hoa hà nguy hiểm thế nào, trước tiên chỉ có thể phân tích bản thân Sinh Mệnh chi hoa trước.

Thí nghiệm khác biệt so với tưởng tượng của Chu Văn, Cốc Sơn Thủy mở ống trúc, thả một sinh vật như con tằm, trắng trắng mập mập, để nó vào Hoa hà, trước gặm ăn rễ cây, lá cây Sinh Mệnh chi hoa, sau đó lại gặm ăn đóa hoa, thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì.

- Đây là Bạch tằm, vô cùng mẫn cảm với độc tố, nếu nó hấp thu độc tố, thân thể sẽ xuất hiện màu sắc khác.

Cốc Sơn Thủy giải thích nói.

- Hiện tại Bạch tằm không đổi sắc, không phải nói rõ Sinh Mệnh chi hoa không có độc tính?

Điệp tò mò hỏi.

Tiếng nói của nàng vừa dứt, lại đột nhiên thấy thân thể Bạch tằm ưỡn lên, rớt xuống đóa hoa, chết đi, nhưng thân thể của nó vẫn có màu trắng, không hề biến hóa.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.