Chương trước
Chương sau




- Giả đi…

Hắc Y nhân ngơ ngác nhìn Độc Cô Bất Sát vùng vẫy mấy lần đều không thể bò dậy, thực sự không dám tin vào hai mắt mình.

Nguyệt Độc vốn không thèm để ý Độc Cô Bất Sát, tầm mắt vẫn ngó chừng thạch lô. Độc Cô Bất Sát lung la lung lay đứng lên lại chặn tầm mắt của nàng, ánh mắt của nàng ngưng tụ, thân thể Độc Cô Bất Sát lại trực tiếp bay ngược ra ngoài, hung hăng đập vào tường, trực tiếp dụng nát đầu, chết oan uổng tại chỗ.

Nguyệt Độc không để ý Độc Cô Bất Sát sống chết thế nào, tầm mắt vẫn nhìn chằm chằm tòa thạch lô kia, từng bước một đi về phía thạch lô.

Theo Nguyệt Độc dần dần đi về phía thạch lô, nguyên bản thạch lô nhìn thô ráp xưa cũ, lại bắt đầu run rẩy.

Thây khô bị trói trên thạch lô biến thành tro bụi, xiềng xích cũng từng mảnh vỡ vụn, những đồ án Nhật Nguyệt Tinh Thần, đều tản mát ra khí diễm quái dị.

Tất cả mọi người bị biến cố đột nhiên xuất hiện hấp dẫn, Chu Văn lại lặng lẽ lấy điện thoại thần bí ra.

Điện thoại thần bí kia chấn động lợi hại, như tự mình muốn nhảy ra, Chu Văn lấy ra vụng trộm xem xét, quả nhiên phát hiện Tử Nhân thụ có động tĩnh.

Thấy những người khác nhìn thạch lô, Chu Văn cầm điện thoại thần bí chụp thi thể Độc Cô Bất Sát, lập tức thu thập thi thể của hắn vào điện thoại thần bí, cuối cùng bị Tử Nhân thụ cắn nuốt hết.

Tử Nhân thụ thật lâu rồi không có động tĩnh, cuối cùng lại mọc ra chồi non.


- Không ngờ có thể thu được lợi ích miễn phí.

Trong lòng Chu Văn vui vẻ, nhưng người lại ôm Nha Nhi, kêu Tiểu điểu cùng nhau lui về sau.

Thực lực Độc Cô Bất Sát mạnh thế nào, chỉ có hạn, nhưng thạch lô kia dị biến, không biết gây ra hậu quả thế nào, đây không phải trò chơi, Chu Văn không dàm mạo hiểm.

Nhưng Chu Văn còn chưa ròi khỏi Sâm La điện, chỉ nghe bịch một tiếng, đại môn Sâm La điện lại tự mình đóng lại.

Chu Văn muốn thuấn di chạy ra ngoài, lại cảm giác đụng phải lá chắn không gian nào đó, trực tiếp phản ngược trở về.

- Nguyệt Độc, hiện tại tình huống thế nào?

Chu Văn đành phải quay đầu đến hỏi Nguyệt Độc, nàng tựa hồ biết thạch lô kia là cái gì?

Nguyệt Độc nhìn chằm chằm thạch lô nói:

- Bên trong thạch lô kia, có sinh linh mạnh mẽ không thuộc về Địa Cầu.

- Sinh linh mạnh mẽ không thuộc về Địa Cầu? Chẳng lẽ nó là Dị thứ nguyên sinh vật?

Vẻ mặt Chu Văn trở nên ngưng trọng, tồn tại có thể được Nguyệt Độc nói mạnh mẽ, chỉ sợ thực lực không thua kém nàng bao nhiêu.

Oanh!

Quỷ khí bên trong thạch lô dâng trào như núi lửa bùng nổ, theo quỷ khí kinh khủng kia phun lên, một thân ảnh cũng xuất hiện từ trong lò bay lên.

Đó là một nam tử có dung mạo cực kỳ xấu xí, hắn mặc hắc chiến giáp, toàn thân tản ra năng lượng kinh khủng, mặc dù Chu Văn với thực lực hiện tại cảm nhận lực lượng trên nguồi nam tử kia, trong lòng cũng từng đợt rung động, trên cánh tay nổi lên da gà, sởn gai ốc.

Đây không phải sợ hãi, mà là phản ứng tự nhiên đối với lực lượng áp đảo.

Có điều nhìn khí tức của hắn xem xét, xác thực khác biệt với Dị thứ nguyên sinh vật đản sinh trên Địa Cầu, khí tức có điểm giống Băng Nữ, tám chín phần mười đến từ Dị thứ nguyên.

Nhưng theo Chu Văn biết, Dị thứ nguyên sinh vật buông xuống Địa Cầu, sẽ chịu quy tắc Địa Cầu áp chế, không có khả năng bảo trì thực lực Thiên Tai cấp, bằng không Dị thứ nguyên sinh đã sớm xâm lấn Địa Cầu trên quy mô lớn.

- Các ngươi dám đánh thức Bổn Vương ngủ say, các ngươi biết mình sẽ nhận hậu quả thế nào không?

Sinh vật khủng bố kia huyền phù bên trên thạch lô, như Thần chỉ bao quát chúng sinh, nói từng câu từng chữ.

Nguyệt Độc híp mắt, nhìn Dị thứ nguyên sinh vật kia nói:


- Nơi này không phải Dị thứ nguyên, không phải địa phương mà ngươi có thể xưng Vương.

Tầm mắt Dị thứ nguyên sinh vật kia khẽ động, đánh giá liếc mắt Nguyệt Độc, lạnh giọng nói:

- Cưỡng ép lưu trú tại Địa Cầu, có vẻ ngươi chịu đựng vất vả rồi?

- Ít nhất không giống như kẻ nào đó như rùa đen rút đầu?

Nguyệt Độc cười tủm tỉm nói.

Câu nói này lập tức chọc giận Dị thứ nguyên sinh vật kia, chỉ thấy quỷ khí trên người hắn bùng nổ, như biển gầm vọt tới.

Trên thân Nguyệt Độc tản ra ánh trăng nhàn nhạt, ngăn cảm Chu Văn bọn hắn đằng sau, ánh trăng cùng quỷ khí không ngừng va chạm, lại yên diệt. không hề có một tiếng động.

Chu Văn đứng sau lưng Nguyệt Độc, không hề chịu ảnh hưởng, nhưng vẫn cảm nhận được chỗ khủng bố giữa ánh trăng và quỷ khí.

Phóng Băng Nữ ra khỏi Hỗn Độn châu, Chu Văn lặng lẽ hỏi nàng:

- Băng Nữ, ngươi nhận ra đó là ai không?

Băng Nữ bị nhốt bên trong Hỗn Độn châu thời gian dài như vậy, mặc dù bên trong có thức ăn và nước uống, không đến mức khiến nàng chết đói, tuy nhiên lại cực độ nhàm chán, đang giận dữ mắng mỏ Chu Văn, khi tầm mắt quét đến Dị thứ nguyên sinh vật kia, lại giật nảy cả mình, không có tâm tư đi oán trách Chu Văn, thấp giọng nói ra: "

- Hắn làm sao còn sống?

- Hắn rốt cuộc là ai?

Thấy Băng Nữ nhận ra Dị thứ nguyên sinh vật kia, Chu Văn vội vàng hỏi.

- Là A Tu La, Tu La chúng vương, là một trong Bát bộ chúng.

Vẻ mặt Băng Nữ nghiêm tục nói:

- Nơi này là địa phương nào? Tại sao hắn ở chỗ này?

- Tu La chúng vương? Ta nhớ được ngươi đã nói, Đế Thiên và Long Vương mạnh nhất đúng không, các vị khác đều yếu hơn một chút đúng không?

Chu Văn nghe nàng kiểu nói này, an tâm không ít.

Mặc dù A Tu La rất mạnh, nhưng so với Đế Thiên hắn kém hơn một chút, hẳn không khó đối phó.

Băng Nữ nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, hếch lên nói:


- Đế Thiên mà ngươi đánh bại, chẳng qua là một cái phân thân Tịnh Thân thạch của hắn, được mấy phần thực lực của Đế Thiên hay không rất khó nói, huống chi A Tu La này, cũng không phải Tu La vương hiện tại của Tu La chúng, hắn chính là A Tu La đời trước, thời đại cổ đại trước kia, hắn đã từng dùng vũ lực đánh bại tồn tại còn mạnh hơn cả Đế Thiên, hắn còn một cái tên khác gọi là Phi Thiên, giống như Thiên mà không phải Thiên.

Băng Nữ dừng một chút còn nói thêm:

- Có điều thời đại cổ đại, chân thân của hắn buông xuống Địa Cầu, đã tham chiến Thần chiến kinh khủng, trong truyền thuyết đồn thổi hắn sớm chết trận, tại sao hắn lại ở chỗ này? Nơi này rốt cuộc là nơi nào?

Chu Văn nghe xong, cảm thấy việc lớn không ổn, vội vàng đem tình huống nói tóm tắt với Băng Nữ.

Sau khi Băng Nữ nghe xong, sắc mặt biến đổi bất định, qua một hồi lâu mới lên tiếng:

- Cái này không ổn, Dị thứ nguyên sinh vật sẽ bị quy tắc Địa Cầu áp chế, trừ phi mượn nhờ thân thể của nhân loại, nếu không chẳng cách nào phát huy ra lực lượng Thiên Tai cấp. Nhưng hắn không hề phụ thuộc vào phân thân, lại có thể bộc phát ra lực lượng Thiên Tai cấp, cái này chỉ có một khả năng.

- Khả năng nào?

Chu Văn vội vàng truy vấn.

- Hắn đã từ bỏ căn cơ Dị thứ nguyên, phản bội Dị thứ nguyên.

Băng Nữ nói.

- Có ý gì?

Chu Văn nghe xong, như lọt vào bên trong sương mù.

- Giải thích hết sức phiền phức, hiện tại ngươi chỉ cần hiểu rõ Phi Thiên chính là phản đồ của Dị thứ nguyên, tuyệt đối không dám để những tồn tại kinh khủng của Dị thứ nguyên phát hiện ra hắn, cho nên hắn đã biết chúng ta phát hiện ra hắn…

Băng Nữ không tiếp tục nói, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

Phi Thiên sẽ giết người diệt khẩu, tuyệt đối không thể để bọn hắn sống sót rời khỏi đây.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.