Răng rắc!
Thời điểm hai người nói chuyện, Nguyệt Độc rút lui một bước, khiến gạch đá dưới đất rạn rứt ra.
Ánh trăng trên người nàng rõ ràng mờ đi rất nhiều, mà quỷ khí trên người Phi Thiên lại càng trở nên hung mãnh hơn, chiếm hơn nửa Sâm La điện, hơn nữa còn đang không ngừng áp bách ánh trăng.
Ánh trăng trên người Nguyệt Độc bị quỷ khí áp chế, đang từ từ co vào, khiến cho thân thể Nguyệt Độc không thể tự chủ lui lại.
- Ngay cả Nguyệt Độc cũng không phải đối thủ của hắn sao?
Sắc mặt Chu Văn biến hóa, biết Băng Nữ nó không phải giả, thực lực tên Phi Thiên này quả nhiên vô cùng kinh khủng.
Chu Văn nhìn về phía linh dương, con hàng này cả ngày thần thần bí bí, thực lực thâm bất khả trắc, khả năng cao là tồn tại Thiên Tai cấp, nếu có nó tương trợ, hai Thiên Tai cấp sinh vật đối đầu Phi Thiên, chưa hẳn không có phẩn thắng.
Nhưng ai biết xem xét lại, phổi Chu Văn sắp tức đến mức nổ tung, con hàng này lại lui lại thấp hơn cả hắn, thậm chí còn muốn dùng sừng dê đụng vỡ đại môn.
Nếu không phải lực lượng Sâm La điện đã cầm tù bọn hắn tại đây, chỉ sợ nó đã sớm chạy.
Chu Văn phát hiện con hàng linh dương này không đáng tin cậy, vừa mới phát giác được có chỗ tốt, xông nhanh không giống ai, hiện tại phát hiện ra nguy hiểm chạy nhanh nhất.
Nhìn ánh trăng bị áp chế càng ngày càng lợi hại, Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-choi-game-than-sung-ta-muon-an-tinh/3204151/chuong-1168.html