Ta cứ như vậy mà ở lại nhà của Tiêu Gia, sớm chiều làm bạn với Nhân ca ca. Mặc dù thái độ của mọi người đối với ta rất kỳ quái (hẳn là rất chán ghét ta, dù sao ta cũng là kẻ câu dẫn đứa con trai yêu của Tiêu lão gia, lại còn không biết xấu hổ mà ở lại, mọi người chán ghét ta cũng là bình thường thôi) nhưng ngại Nhân ca ca cho nên mọi người cũng không quá để ý hay làm chuyện gì quá đáng với ta. Vì Nhân ca ca, ta cố gắng chịu đựng mặc dù ánh mắt chán ghét của mọi người làm ta sợ hãi, nhưng vì Nhân ca ca, ta sẽ cố gắng.
“Trung Bá, Trung Bá!” Ta đang cùng Nhân ca ca nằm ở hoa viên phơi nắng thì nghe thấy tiếng gọi.
Ta cũng không có thói quen nghe lén người khác, nhưng lần này không hiểu sao ta lại chăm chú nghe bọn họ nói chuyện với nhau.
“Trung Bá, lão gia kêu ngài mau chuẩn bị, Lâm tiểu thư ngày mai đến rồi.”
“Ta cũng nên đi gặp lão gia, tất cả mọi việc ta đã chuẩn bị xong rồi.”
………………………………………
Câu nói kế tiếp ta cũng không còn lòng dạ nào nghe nốt. Ta quay đầu nhìn gương mặt đang say ngủ của Nhân ca ca, cho dù đang ngủ nhưng bàn tay của Nhân ca ca cũng gắt gao cầm chặt tay ta, trên mặt còn mỉm cười hạnh phúc.
“Ta sắp phải đi rồi.” Ta nhẹ nhàng hôn nhẹ lên đôi môi của Nhân ca ca rồi nhẹ giọng nói, “Cám ơn, mấy ngày nay ta rất vui.” Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-cach-hanh-phuc-co-mot-buoc/2458845/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.