Ta không biết tại sao mình lại đem thân thể tặng cho nam nhân một lần nữa, nhưng hắn là Nhân ca ca, là người tốt nhất ta từng gặp từ lúc chạy ra khỏi Lam Nhan Lâu. Tựa như con gà con lần đầu tiên nhìn thấy bất cứ ai đều coi đó là mẹ nó, Nhân ca ca cũng làm cho ta có cảm giác an tâm. Hắn là thần của ta, là người từng bước dẫn ta đến với ánh mặt trời. Được hắn dẫn lối, hạnh phúc ngày càng đến gần với ta hơn, dễ dàng như trở bàn tay vậy. Trong lúc thân thể giao quấn, ta đã có được khoái cảm mà chưa bao giờ ta cảm nhận được. Ta yêu Nhân ca ca, hắn là lý do sinh tồn duy nhất của ta.
“Nhân ca ca…” Mặt ta đỏ như tôm luộc, xích lõa nằm trong ngực Nhân ca ca.
“Ohh… Lần đầu tiên quý giá của Tiểu Quân a~, ta rất vui à!” Nhân ca ca trêu tức lấy tay vuốt ve vết thương trên lưng ta.
Trái tim ta thắt lại, lời nói của Nhân ca ca như đâm vào tất cả các ngõ ngách âm u nhất trong đáy lòng ta. Ta thật sự muốn nói cho hắn biết quá khứ của mình, nhưng ta lại không có đủ dũng khí để có thể thẳng thắn nói ra.
“Nhân ca ca,” Ta cắn cắn môi, ngẩng đầu nhìn hắn, “ta có một khẩn cầu, ngươi có thể đáp ứng ta không?”
“Chỉ cần là nguyện vọng của Tiểu Quân, ta sẽ đáp ứng hết. Nguyện vọng của Tiểu Quân chính là nguyện vọng của ta.”
“Nếu có một ngày, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-cach-hanh-phuc-co-mot-buoc/2458843/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.