Xe lao nhanh trên con đường cao tốc, Nhân ca ca cùng ta đều im lặng không nói gì.
“Nhân ca ca…xin lỗi…ta…”
“Đừng xin lỗi, ta đùa thôi.” Tuy nói vậy nhưng giọng điệu của Nhân ca ca làm ta khó chịu đến mức muốn khóc.
“Nhân ca ca!” Ta thét một tiếng chói tai làm Nhân ca ca giật mình thiếu chút nữa lao xe vào khu vực dành cho người đi bộ.
“Ngươi làm gì vậy?”
Ta nhào tới gắt gao ôm lấy Nhân ca ca, “Xin lỗi, xin lỗi…..”, ta quyết định nói cho hắn nghe về quá khứ của mình, nhưng ta thật sự rất sợ, rất sợ….
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Nhân ca ca đỗ xe vào ven đường, lần đầu tiên hắn tức giận gào lên với ta.
“Nhân…”
“Đừng gọi ta.” Nhân ca ca gạt tay ta ra khỏi người hắn, “Ngươi coi ta là cái gì hả? Ta thích ngươi, ngươi có biết không, ta thích ngươi, nhưng ngươi thì sao? Ngươi coi ta là cái gì?”
“Ta…. cũng yêu….”, ta rất muốn gọi hắn là Nhân ca ca, nhưng lại sợ hắn vẫn còn tức giận, cho nên không thể làm gì khác ngoài việc cố nuốt mấy chữ sắp nói vào yết hầu.
“Nếu như ngươi không yêu ta, mong ngươi – đừng – trêu – chọc – ta – nữa!”
“Không không không! Ta rất yêu Nhân ca ca, rất yêu rất yêu…. nhưng mà…” Ta khẽ cắn môi rồi nói tiếp, “Nhân ca ca… ngươi có muốn…. biết quá khứ của ta không?”
“…. Hâm….” Nhân ca ca không hiểu ý của ta lắm cho nên phẫn nộ nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-cach-hanh-phuc-co-mot-buoc/2458841/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.