hòa nhã với bất kỳ ai. Y nổi danh lạnh lùng nghiêm khắc, vậy mà trước mặt Tần Vũ Niết, thái độ lại có phần... lạ lùng.
Nghe đồn, Tần Vũ Niết hiện giờ có thể ra vào Diêm Vương Điện mà chẳng cần thông báo. Nàng thậm chí còn được tự do bước vào Thiên thính—nơi được xem là tẩm cung riêng tư nhất của Diêm Vương gia.
Lần trước, khi có tin đồn Tần Vũ Niết bị hãm hại, Diêm Vương gia không hề do dự, lập tức hiện thân cứu nàng. Và giờ đây, tình cảnh này cũng chẳng khác gì mấy.
Mạnh Bà thoáng cau mày, ánh mắt liếc qua Diêm Vương gia, rồi lại nhìn sang Tần Vũ Niết. Những hành động của Diêm Vương gia rõ ràng cho thấy ngài rất quan tâm đến Tần Vũ Niết. Thế nhưng... vì cớ gì đến nay vẫn chưa có bất kỳ hành động nào tỏ rõ tâm ý? Diêm Vương gia vốn chẳng phải kiểu người chần chừ, kéo dài mọi chuyện như vậy. Chẳng lẽ là... do Tần Vũ Niết không đồng ý?
Ánh mắt Mạnh Bà không ngừng đảo đi đảo lại giữa hai người, cố gắng tìm kiếm manh mối dù chỉ là thoáng qua. Nhưng lạ thay, mọi thứ lại quá đỗi bình thường. Bình thường đến mức nàng không thể nào phát giác ra chút dấu hiệu mờ ám nào của thứ gọi là "tình ái lén lút" giữa hai vị này.
Điều này khiến Mạnh Bà bối rối. Hai người này rốt cuộc đang trong mối quan hệ gì vậy?
Bất lực nhìn mãi chẳng ra manh mối, Mạnh Bà chỉ đành lắc đầu, thầm nhủ: [Thôi, chuyện không hiểu thấu thì cứ mặc kệ vậy.]
Đông Nhạc Đại Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804468/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.