Lão nhân càng nóng lòng muốn xông vào giải cứu nữ nhi nhưng Tần Vũ Niết đã kịp thời kéo lão lại, khẽ trấn an:
"Cứ để Mạnh tỷ ra tay giải quyết."
Mạnh Bà không mảy may để ý đến hành động của hai người, bởi vì lúc này bà đang đứng trước cửa, tung một cước mạnh mẽ khiến cánh cửa bật tung.
Rầm! Lưu ca, kẻ góa vợ đó, thấy cánh cửa bị đá văng, lập tức bật phắt dậy, quát ầm lên:
"Ai đó? Kẻ nào dám đá cửa của lão tử! Ngươi có biết lão tử là ai không?"
Mạnh Bà đứng vững vàng như một ngọn Thái Sơn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào Lưu ca, khóe môi khẽ nhếch, ngữ điệu bình thản nhưng lại ẩn chứa sự kiêu ngạo khó tả:
"Là ta đá."
Lưu ca nhìn thấy Mạnh Bà đứng chắn ngay lối cửa, toàn thân hắn như bị đóng đinh tại chỗ, lời c.h.ử.i bới định thốt ra lập tức nghẹn lại trong cổ họng. Mặt hắn cứng đờ, không tài nào nói nên lời.
Trong phòng, những quỷ chúng còn lại chỉ biết đứng nhìn ngơ ngác, không ai thấy rõ người đứng ngoài cửa là ai. Nhưng thấy Lưu ca bỗng nhiên câm nín, một con quỷ đứng dậy, ánh mắt đầy tò mò hỏi:
"Lưu ca, ai vậy? Dám đá cửa ngươi, quả là gan hùm mật gấu. Lão tử phải dạy cho hắn một trận mới được, để hắn biết có những người không phải ai cũng trêu chọc được..."
Tuy nhiên, Lưu ca nhanh chóng nhận ra tình thế đã không ổn, vội vàng đưa tay che miệng tên đồng bọn, lo lắng rằng hắn sẽ gây nên họa lớn. Nếu quỷ chúng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804439/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.