Mạnh Bà như chẳng buồn đoái hoài đến vẻ mặt vặn vẹo của hắn, chỉ lạnh lùng cười một tiếng, khẽ xoay người, vặn mình, làm tư thế sẵn sàng nhập trận. "Được rồi, động thủ đi."
Lưu Khiêu vừa định lao lên nhưng con quỷ đứng cạnh liền giữ c.h.ặ.t t.a.y hắn lại, khẽ thì thầm: "Ngươi muốn c.h.ế.t sao? Đánh Quỷ Sai ngươi biết là tội gì không? Huống chi, đây chính là Mạnh Bà đó."
Nghe vậy, hắn dường như chợt nhận ra tình hình. Nắm tay đang siết chặt liền buông lỏng, vẻ mặt tức tối cũng dịu đi đôi chút.
Mạnh Bà thấy bọn họ vẫn đứng đơ ra đó, bắt đầu mất kiên nhẫn. Nàng nhíu mày, giọng châm chọc: "Không chịu ra tay hả? Vậy đừng trách ta phải "ra tay" trước nhé."
Nói xong, nàng chẳng buồn dùng bất kỳ linh lực hay Quỷ lực gì, chỉ xông vào, thẳng tay tung một cú đ.ấ.m bên trái, rồi lại một cú bên phải.
Lưu Khiêu gánh hai đòn, lập tức phẫn nộ, định phản công. Nhưng trước khi hắn kịp làm gì, Mạnh Bà đã tóm gọn hắn, đè xuống và liên tục tung ra một trận mưa đòn khiến hắn không ngóc đầu lên được.
Quỷ đứng cạnh định lao vào giúp nhưng vừa chạm phải ánh mắt sắc bén của Mạnh Bà, chân liền đông cứng như đá. Cả người run rẩy, hoàn toàn quên mất ý định ban đầu.
Trong khi đó, Mạnh Bà vừa đ.á.n.h vừa nghiến răng mắng: "Đánh phụ nữ hả? Ta cho ngươi đ.á.n.h này! Không biết rằng nữ quỷ ở Địa Phủ đều là ta che chở sao? Hả?"
"Á—— đau! Đau quá." Lưu Khiêu rên rỉ trong đau đớn nhưng miệng vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804440/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.