Sloane cũng không biết đến cùng là gã hay Dex mới là người bị bó bột đây nữa. Trong khi sức chịu đựng của vị bác sĩ nọ đã lên đến cùng cực, chỉ còn thiếu nước đá đít luôn Dex ra khỏi bệnh viện nữa thôi.Khi ông đang rất cố gắng để hướng dẫn cho Dex cách thức để phục hồi hậu chấn thương tốt nhất thì Dex lại luôn ngắt lời ông bằng đủ mọi loại câu hỏi về việc có nên làm cái này không hay có nên làm cái kia không – bất cứ thứ gì nảy ra trong đầu anh là anh hỏi ngay tắp lự. Và đương nhiên, điều đó vô cùng cản trở đến quá trình tư vấn của bác sĩ. Các câu hỏi của Dex bao gồm đủ chuyện từ chơi game, đi vệ sinh, tắm rửa, ngủ nghỉ, ngủ bên nào, ngủ theo tư thế nằm ngửa, ngủ úp mặt xuống giường, đi lên tầng, đi xuống tầng, lái xe, ngồi ghế, uống rượu, giặt là, cởi giày, mặc đồ, chạy thể dục, quan hệ tình dục. Và tất cả những câu hỏi đó đều bắn ra như súng liên thanh chỉ sau đúng 5 phút kể từ khi bác sĩ xuất hiện. Ông bỏ cuộc, quay sang dặn dò Sloane. Người đàn ông tội nghiệp này đang cố gắng để lờ Dex đi. Nhưng Dex đâu phải người dễ bị người khác ngó lơ như vậy.
Cuối cùng, Sloane phải cảnh cáo Dex, bảo anh nằm yên nghỉ ngơi – theo một nghĩa khác, tức là ngậm miệng vào và mời vị bác sĩ ra bên ngoài phòng nói chuyện. Vẻ nhẹ nhõm thở phào thật rõ ràng trên gương mặt người nọ khiến Sloane không nhịn được cười nhẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/t-h-i-r-d-s-co-quan-trinh-sat-tinh-bao-nhan-dan/219428/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.