Khỉ thật. Dex cảm thấy mình giống như một con cua bị hấp chín vậy. Có khi nằm trên giường vài phút nữa thôi sẽ khiến anh trở lại bình thường.
Dex lăn một vòng, rơi thẳng luôn xuống dưới đất khi anh cảm thấy chiếc giường dưới thân mình đột ngột biến mất không tung tích. Anh đập đến "rầm" một tiếng xuống sàn nhà đầy đau điếng, cố gắng thoát ra khỏi sự mơ mơ màng màng, cuộn ngửa người lên. Gương mặt anh hiện lên một cái nhíu mày thật sâu khi khung cảnh lạ lẫm trên trần nhà đập ngay vào mắt. Anh giật mình bật thẳng dậy, ngay phút sau đã liền phải hối hận. Dex nhắm chặt mắt lại một lúc, cố khiến cho khung cảnh căn phòng quanh anh không còn lắc lư loạn xì ngầu lên nữa và mong từng cơn đau nhức đang giật liên hồi trong đầu mình biến mất. Khi mọi thứ đã ổn định lại và cơn đau cũng dần qua, Dex mở mắt ra.
Anh đang ở chỗ quái nào thế này? Khỉ thật, chẳng lẽ tối qua anh về nhà người khác à? Anh tự nhìn xuống người mình và nhận ra quần áo trên người vẫn còn nguyên, cùng với việc anh đã ngủ qua đêm trên ghế sofa là một tín hiệu khá tốt cho thấy anh vẫn chưa hề lăn giường với người ta. Mẹ nó chứ, sao anh không nhớ nổi mình đã đi với ai và về tận nhà người ta kiểu gì thế này? Anh từ từ đứng dậy, quan sát căn phòng xung quanh mình một lượt. Phòng khách được thiết kế và sắp xếp rất nghệ thuật. Bức tường với những viên gạch trồi lên cùng các kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/t-h-i-r-d-s-co-quan-trinh-sat-tinh-bao-nhan-dan/219427/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.