Minh Nhất đỡ Đoan Mộc Nam dậy, để anh ôm Thái Anh, chuẩn bị bắt đầu đứng dậy, Đoan Mộc Nam sau khi đứng vững, nói với Minh Nhất:
“Đừng quên chuyện tôi đã giao cho cậu!”
“Anh Nam, anh yên tâm!” Minh Nhất đáp.
Một nhóm bốn người đi tới cửa đại sảnh, Đoan Mộc Nam nhìn thấy hai chiếc xe đậu cách sân không xa, màn đêm nặng nề bao phủ, anh biết Thanh Thanh đang ở bên trong, lưu luyến nhìn qua!
“Nam, không sao chứ?” Thái Anh không biết trong xe có gì, nhìn thấy anh chờ chừ tưởng rằng vết thương quá nặng không kiên trì được, quan tâm hỏi anh!
“Không sao, đi thôi.” Đoan Mộc Nam thu lại ánh mắt lưu luyến, cất bước đi về phía trước.
Minh Nhất liếc nhìn chiếc xe, quyết định đưa Đoan Mộc Nam đến phòng khách rồi quay lại đưa Thanh Thanh đi.
Thanh Thanh mơ mơ màng màng dựa vào đệm ô tô, cảm thấy trên cô hơi đau nhức, cô lặng lẽ mở hai mắt, nhìn thấy dưới ánh đèn trong đại sảnh có một vài bóng người, giống như trong mơ, thân hình cao lớn ở giữa làm trái tim cô đau nhói.
Cô yếu ớt nhắm mắt lại, cánh mũi phập phồng, nước mắt ngưng tụ như pha lê, tròng mắt tròn xoe, một lần nữa nhìn thấy anh đang ôm một bóng dáng người phụ nữ quen thuộc, lòng cô quặn lại, là cô ấy? Cô ấy có phải là Cố Thái Anh?
Tại sao cô ấy lại ở đây? Hay là luôn ở chỗ này? So với cô còn tới sớm hơn?
Nhưng vì sao vẫn không xuất hiện? Chẳng lẽ chính là chờ ngày hôm nay sao?
Nam? Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124074/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.