“Anh, em không khóc, không khóc, anh cũng không được chết, được không?” Dịch Tuấn vừa khóc vừa nói.
“Được rồi...đỡ tôi dậy thay quần áo sạch sẽ, không còn nhiều thời gian nữa!” Anh phải giữ lại chút sức lực để đối phó với Bố Lặc bá vương nữa!
Đoan Mộc Nam giãy giụa muốn đứng dậy, nhưng lại cảm thấy toàn thân không có chút lực, Dịch Tuấn vội vàng đỡ lấy anh, giẫm lên vết máu đổ trên mặt đất, lảo đảo đi về phía trước!
Minh Nhất ôm Thanh Thanh lên xe, nhẹ nhàng dựa đầu cô vào ghế xe, nhìn cô đang hôn mê nhưng mi mắt vẫn khẽ nhúc nhích, trong lòng Minh Nhất nghĩ, cô chính là cái kiếp của Đoan Mộc Nam!
Nhìn chiếc áo khoác màu máu đỏ tươi của Đoan Mộc Nam, trong lòng nghĩ lại lúc mới cưỡi ngựa trở về lâu đài, tay súng bắn tỉa đã bắn trúng một thủ hạ bên cạnh Đoan Mộc Nam, Đoan Mộc Nam cố gắng hết sức để bảo vệ Thanh Thanh, ấn cô xuống ngựa, dùng thân mình đỡ một viên đạn cho cô, anh bị thương nặng, nhưng bởi vì anh ta xuất hiện, biết sẽ gây ra nghi ngờ cho Thanh Thanh, nhưng muốn giấu vết thương trong người, để cô bình yên rời đi.
“Thanh Thanh, biết rằng bây giờ cô rất đau khổ, thế nhưng ...anh ấy so với cô càng đau khổ hơn...” Minh Nhất tự lẩm bẩm một mình, nhìn Thanh Thanh vẫn đang nhắm chặt hai mắt, Minh Nhất đóng cửa xe, vốn định lái xe rời đi, nhưng lại không yên lòng về Đoan Mộc Nam, liền nhanh chóng chạy về đại sảnh!
Nhìn thấy Dịch Tuấn run rẩy cẩn thận cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124073/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.