🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

4.



Mỗi lỗ chân lông của tôi đều tỏa ra khí lạnh.



Tôi siết chặt năm ngón tay: "Lục Ngôn, trong tủ có gì vậy?"



Nói xong, tôi nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của Lục Ngôn.



Anh dường như đã nhận ra rằng tôi sẽ hỏi câu này, liền đứng dậy mở cửa tủ quần áo không chút do dự.



Trong tủ là một con ma nơ canh.



Đôi bàn chân nhợt nhạt mà tôi vừa thấy là của ma nơ canh này.



Nhưng sự lo lắng của tôi vẫn chưa thể nguôi ngoai, tại sao bạn trai tôi lại giấu ma nơ canh trong tủ mà không nói với tôi?



Lục Ngôn giải thích: "Sơ Sơ, em có nhớ tuần trước anh đã nhận xử lý một vụ án giết người không?"



Tôi đã nghe Lục Ngôn nói về vụ kiện này, một cậu bé mười bảy tuổi bị kết tội giết người, nhưng cậu bé đó khăng khăng nói rằng mình không giết người.



Cậu bé tìm Lục Ngôn và nhờ anh ấy bảo vệ mình.



Lục Ngôn tiếp tục nói: "Mọi người đều nghĩ cậu bé đó đã giết người, bao gồm cả cảnh sát, nhưng anh thì không nghĩ thế. Anh tin là cậu ấy không giết ai cả, ma nơ canh này là thứ anh dùng để mô phỏng lại vụ giết người đó."



Biểu cảm của Lục Ngôn vẫn chân thành như mọi khi, giống như lần đầu tiên tôi gặp anh ấy, anh ấy đã giúp tôi lên ga tàu điện ngầm khi tôi không cẩn thận bị bong gân mắt cá chân.



Tôi đã chọn tin Lục Ngôn.



Lúc này, vẫn còn 8 phút trước khi cảnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-duoi-lau-co-nguoi/2827223/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Suỵt, Dưới Lầu Có Người!
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.