7.
“Tôi... ở trên đảo?”
Ba chữ cuối cùng, tôi dường như đã dùng hết khí lực toàn thân để nói ra.
Bạn không thể tưởng tượng được tôi đã hy vọng đây chỉ là một giấc mộng tới nhường nào đâu.
Ngày kỷ niệm một năm yêu nhau, ông trời thế nhưng lại cho tôi một món quà nực cười như vậy.
Vật trang trí ở nơi này, thảm, tủ quần áo, thậm chí cả mấy con búp bê đặt ở đầu giường, đều giống y như đúc với 1404.
Thế cho nên mặc dù tôi có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nặng thì cũng không chút hoài nghi.
Người có thể tự tay bố trí căn phòng cẩn thận như 1404.
Người biết tôi luôn thích đốt nến thơm mỗi ngày một loại trước khi đi ngủ, mà hôm nay tôi sẽ đốt vị chanh.
Tôi nhìn tủ đầu giường, quả nhiên là vị chanh.
Cho nên tôi đã không chút hoài nghi, đây chính là nhà của mình.
Người này hiểu rõ tôi như nằm lòng bàn tay.
Người có thể hiểu tôi tới vậy, có hai người, một là thanh mai trúc mã Hà Trạch, hai là bạn trai Lục Ngôn của tôi.
“Thưa cô, cô yên tâm, chúng tôi đã phái trực thăng nhanh chóng qua đó...”
Cảnh sát ở trong điện thoại liên tục an ủi tôi, một câu nói của anh ta càng khiến toàn thân tôi lạnh như băng.
Anh ta hạ giọng, ngữ khí vô cùng nghiêm trọng mở miệng nói: “Nhưng mà cô gái, lời nói tiếp theo của tôi cô nên nghe cho rõ, hiện tại ở cạnh cô đang có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-duoi-lau-co-nguoi/2827221/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.