1.
Cửa phòng vẫn đóng, nhưng không khóa.
Tôi nhìn thấy một tia sáng le lói qua khe cửa.
Cả hai chúng tôi đều có một chút bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế, vì thế trước khi đi ngủ sẽ luôn kiểm tra xem đèn dưới lầu có bị quên tắt hay không.
Trước khi đi ngủ, tôi còn nhớ rõ là tôi đã tự tay tắt đèn rồi.
Thế mà bây giờ, bên dưới lại đang bật đèn.
Trộm sao? Không, trộm nào mà lại bật đèn một cách công khai như vậy.
Có thể là một vụ cướp? Hay là một kẻ giết người hàng loạt chăng?
Vô số suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi ngay lúc này.
Bạn trai nói thầm với tôi là anh ấy sẽ đi ra khóa cửa.
Nhưng có một vấn đề ở đây, đó là muốn khóa cửa phải tra chìa khóa vào ổ.
Muốn làm như thế, trước tiên phải đứng dậy mở cửa, rút chìa bên ngoài rồi sau đó cắm chìa, khóa lại.
Điều này chắc chắn sẽ gây ra tiếng động.
Tôi lo lắng toát mồ hôi.
Tất nhiên, tôi đã lập tức báo ngay cho cảnh sát thông qua tin nhắn.
Cảnh sát nhanh chóng trả lời tôi, họ sẽ tới, nhưng phải mất nửa tiếng nữa.
Căn hộ này là tôi và bạn trai thuê. Chúng tôi không thêm WeChat hay có số điện thoại của nhân viên bảo vệ ở tầng dưới.
Nửa tiếng sau đó, rất có thể khi bạn trai tôi mở cửa, người ở dưới tầng sẽ chú ý tới.
Nửa tiếng, đủ lâu để hắn giết cả hai chúng tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-duoi-lau-co-nguoi/2827225/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.