Edit: jena
Thương Trọng Lệ mang về rất nhiều thuốc, Sở Nhuế truyền nước suốt hai ngày, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
"Tôi tìm thấy một trạm y tế còn chưa bị phá hủy, tôi cũng không kiểm tra xem thêm những thứ khác, chỉ tìm theo đơn thuốc, còn có thêm một số ít thuốc cấp cứu thường dùng." Thuốc cậu tìm về đều là những thuốc cậu thấy Sở Nhuế từng mang theo bên mình, cậu hoàn toàn dốt đặc cán mai về những thứ này, ngoại trừ biết Erythromycin giúp hạ sốt, 999 trị cảm mạo thì không biết thêm gì nữa.
Hứa Diệu vừa lấy thuốc từ chỗ Thương Trọng Lệ vừa nói: "Trên người cậu toàn vết thương, rốt cuộc là gặp chuyện gì?"
Mặt trời khuất bóng đã lâu, không khí trong tòa nhà đổ nát rét lạnh, Thương Trọng Lệ để trần nửa thân trên, áo lông vũ đã hư, lớp lông giữ ấm cũng không còn một cọng nào, bên trong áo lông toàn là miệng vết thương đầy máu hoặc kết vảy, sau khi cởi ra, những vết thương bại lộ ra ngoài, máu tươi tuôn trào.
"Tôi lo chạy thật nhanh, không có quan tâm đến đám quái vật trong sương mù, nhưng khi tôi chạy thì trên đường cũng không còn bao nhiêu người, khi quay về thì người ở bên ngoài lại rất nhiều, không biết xảy ra chuyện gì." Thương Trọng Lệ không hề kêu đau, vừa nói vừa nhìn chằm chằm Sở Nhuế nằm trong túi ngủ.
Sở Nhuế truyền nước xong, di chứng hiện ra, ngã đầu liền ngủ.
"Cậu đúng là... đủ điên." Hứa Diệu tặc lưỡi.
Thương Trọng Lệ có một vết thương, hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556396/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.