Edit: jena
"Em ấy xảy ra chuyện rồi?" Giọng nói Sở Nhuế run rẩy.
"Không có!" Hứa Diệu trả lời ngay, thiếu chút nữa nhảy dựng lên: "Đương nhiên là không, cậu đừng có nghĩ bậy!"
Nhìn bộ dạng của Hứa Diệu, Sở Nhuế thật sự không thể không nghĩ bậy được, anh đã quen có Thương Trọng Lệ ở bên cạnh, dù tử vong gần trong gang tấc, dù tương lai mờ mịt không thấy rõ, anh vẫn không tuyệt vọng, nhưng bây giờ, anh lại cảm giác được nỗi sợ hãi bao trùm cả người mình.
Đới Hiển Hoài đè Sở Nhuế về chỗ cũ: "Trên người cậu ta toàn bùa bảo hộ, không phải bùa hoán đổi vị trí như lần trước, bùa hoán đổi vị trí chỉ có thể dùng khi biết vị trí của đối phương đang ở đâu, Thương Trọng Lệ không biết chạy đi đâu nên không dùng được, cậu yên tâm, cậu ta chắc chắn không xảy ra việc gì, còn cậu mới là người dễ gặp chuyện nhất, cậu sốt cao, lý trí cũng mất sạch, bây giờ có phải cả người không còn miếng sức lực nào hay không?"
Sở Nhuế gật gật đầu.
"Cậu hôn mê ba ngày rồi, cậu biết không? Bác sĩ Triệu vì chúng ta mà ở lại đây, cậu nhanh chóng khỏe lên đi, cậu không khỏe, Thương Trọng Lệ chắc chắn sẽ còn chạy ra ngoài tìm thuốc, cậu cũng hiểu cậu ta mà, đúng không?" Đới Hiển Hoài mặc áo bông cho anh: "Quan tâm quá sẽ bị loạn, cậu nên biết phải làm gì chưa!"
Đới Hiểu Hoài nói một phen, thành công giúp Sở Nhuế bình tĩnh lại. Anh im lặng nằm trên thảm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556394/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.