Edit: jena
Bưng dĩa trái cây lên lầu, Bạch Linh gõ cửa phòng Thương Ly Việt.
Trong phòng không có tiếng nói, chỉ nghe thấy tiếng bước chân sột soạt vang lên.
"Ly Việt, để trái cây ở trước cửa nhé!" Bạch Linh hô lên một tiếng, trong phòng vẫn không có động tĩnh gì, nghĩ đến chuyện gần đây, Bạch Linh đứng trước cửa lải nhải: "Cậu... Đừng có buồn bã nhốt mình ở trong phòng nữa, trước đây cậu cũng vậy, không bao giờ chịu ra ngoài, cũng không kết giao bạn bè... Tôi biết chúng ta sống nhờ ở đây, cậu muốn chứng tỏ thực lực của mình, tôi cảm thấy đôi khi cậu nghiêm túc quá, đừng có ép bản thân như vậy."
Không giống với Bạch Linh, cha mẹ Bạch Linh đã qua đời từ khi cô còn nhỏ, luôn được họ hàng nuôi nấng, cho nên cũng không quá khổ sở. Nhưng ngay từ nhỏ Ly Việt đã không có mẹ, cha lại gặp chuyện trong ảo cảnh, lúc trước bị họ hàng ghét bỏ đùn đẩy cho nhau, cuối cùng mới được ông Thương nhận nuôi, vì vậy tính cách của cậu hướng nội, lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh.
Trong phòng vẫn không có tiếng động, Bạch Linh thở dài, xoay người xuống lầu đưa trái cây cho người khác, đi đến trước phòng Thương Trọng Lệ ở tầng hai, cô nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, mơ hồ nghe thấy "Túc Văn" và "tìm được ông ta".
Bạch Linh đứng yên tại chỗ, do dự một chút, không gõ cửa.
Là người trẻ tuổi, còn được nghỉ ngơi tịnh dưỡng suốt một ngày, Thương Trọng Lệ thần thanh khí sảng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556361/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.