Edit: jena
《 Bất tử 》
Mức độ khó: ★★★★★
Mức độ sinh tồn: 0
Vạn vật đua sống, ta nhân đó xem chúng về nguồn.*
Giữa sương mù mơ mịt là một đôi mắt.
*萬物并作,吾以觀其復 (Vạn vật tĩnh tác, ngô dĩ quan kỳ phục): Trích Đạo Đức Kinh (1)
- -
"Vậy thì đúng rồi!" Sở Nhuế nói: "Sau năm Vạn Lịch, Túc Văn luôn đi theo gia tộc họ Thương."
Đới Hiển Hoài ghét bỏ nhìn tấm ảnh: "Ánh mắt của lão kinh thật, trước đây tôi từng gặp lão một lần, khi đó nhìn vẫn bình thường."
Sở Nhuế quan sát kỹ ảnh chụp, trong ảnh, ánh mắt của Thương Thiệu luôn nhìn về phía trước, dịu dàng luyến lưu, khóe miệng cong lên ý cười nhàn nhạt.
Sở Nhuế: "Có thể cho tôi nhìn thấy phía trước ảnh chụp được không?"
Hứa Diệu không nói hai lời liền thu nhỏ ba tấm ảnh thành bốn ô hiển thị trên cùng một bề mặt, Sở Nhuế nhìn trong chốc lát, hít một hơi khí lạnh.
"Ông ấy đang nhìn người chụp Thương Thiệu, đó có lẽ là vợ Thương Thiệu hoặc là người yêu."
Đới Hiển Hoài: "Sao cậu biết?"
Sở Nhuế chỉ tay vào hình ảnh: "Tôi đoán, địa điểm chụp ảnh là ở nhà riêng của Thương Thiệu, từ biểu tình của Thương Thiệu có thể thấy người đứng trước mặt ông không phải là một người xa cách, bình thường, không được ông tín nhiệm, hai ngài xem, có phải càng nhìn càng thấy giống như Thương Trọng Lệ không?"
Đới Hiển Hoài gật gật đầu: "Đúng là vậy, bọn họ đều là hậu duệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556357/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.