Edit: jena
Giữa màn đêm, sân trường lẳng lặng chìm trong giấc ngủ say, trận hỗn chiến lúc trước dường như chỉ là một giấc mộng.
Sương mù không ngừng dâng cao, xâm chiếm khắp mọi nơi.
Một bóng người băng băng lao đi.
Bóng người dừng chân trước cửa phòng 301 của tòa ký túc xá 2.
Phòng 301 không có ai, giường nệm trống vắng, không khí có mùi ẩm ướt khó chịu.
Bọn họ đến thẳng đây, nhìn thấy những quái vật khác đều đang quay về khu ký túc xá, giống như đêm nay chưa từng xảy ra chuyện gì.
Sở Nhuế hỏi: "Sao phòng 301 không có ai?"
Thương Trọng Lệ nhún vai: "Buổi tối đầu tiên tôi thấy chúng vướng tay vướng chân quá nên xử lý hết rồi."
Sở Nhuế nghe xong thì cau mày, Thương Trọng Lệ cũng quá tùy hứng rồi, lỡ như có ngày nào đó cậu ấy không cẩn thận giết mất NPC nhiệm vụ thì chẳng phải là cậu ấy sẽ bị nhốt ở trong ảo cảnh luôn à?
Thời gian gấp gáp, hai người bắt đầu tìm kiếm vật phẩm của Lâm Hãn Vũ.
So với Ngô Cảnh Văn thì gia cảnh của Lâm Hãn Vũ tốt hơn rất nhiều, quần áo, giày dép đều là hàng hiệu, bàn học và giường nệm được quét tước chỉnh tề, trên bàn cũng có một vài tờ giấy khen và giấy chứng nhận.
"Cậu ấy là lớp trưởng." Thương Trọng Lệ nói, có vẻ lại nhớ đến chuyện gì đó khó chịu, hơi nhướng mày: "Ngày đầu khi tôi đóng vai cậu ta, chủ nhiệm lớp luôn bắt tôi đứng lên trả lời câu hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556238/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.