Edit: jena
Thấy hộp sắt, Sở Nhuế không dám chậm trễ, dùng cục đá đào đất để lôi nó ra.
Bên trong hộp sắt rỉ sét là một quyển nhật ký cũ nát.
Sở Nhuế run rẩy giơ cao quyển nhật ký lên: "Lấy được rồi!"
Thương Trọng Lệ siết chặt hàm, đơn thương độc mã chống đỡ hơn ngàn con quái vật đã gần như vắt kiệt toàn bộ sức lực của cậu. Nếu không có kiếm ở bên cạnh, cậu đã sớm bị oán khí của những quái vật này xé nát.
Kiếm bạc vung lên, Thương Trọng Lệ nhân cơ hội này ôm lấy eo Sở Nhuế, nhảy lên lan can, chạy về phía tây nam.
Trong một góc tối, Thương Trọng Lệ ngồi bệch dưới đất nghỉ ngơi: "Lấy được quyển nhật ký rồi, bây giờ chỉ cần chờ đến sáng là chúng ta có thể đi ra ngoài."
Cậu ôm Sở Nhuế chạy đến khu ký túc xá, trốn vào phòng của Ngô Cảnh Văn, quái vật đều tập trung về phía tòa nhà thí nghiệm và sân thể dục, sau trận hỗn loạn hẳn là sẽ lang thang vô định trong sân trường.
Sở Nhuế lật từng trang nhật ký, càng đọc càng nhíu sâu mày.
"Sao thế?" Thương Trọng Lệ thấy anh khác lạ, cúi đầu lại gần xem, cũng cảm thấy thật khó mà tin nổi.
Nhật ký được ghi chép từ khi bắt đầu vào đại học, mỗi tuần sẽ viết khoảng một hai lần, hầu hết đều là những chuyện vặt vãnh hằng ngày chỉ dài khoảng vài chữ, có thể nhận ra hoàn cảnh gia đình của Ngô Cảnh Văn không hề tốt chút nào.
Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556237/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.