Sáng sớm hôm sau tôi bị Thúy Trúc kéo ra khỏi giường trong tình trạng mắt mũi lèm nhèm còn chưa tỉnh giấc. Cô nhóc chẳng nói chẳng rằng dùng một thanh chủy thủ rạch một đường hẹp trên cổ tay tôi. Theo bản năng tôi rụt tay lại.
"Nhị tiểu thư ~ người muốn đổi ý à?" Thúy Trúc lùi sang một bên, rũ đầu hỏi tôi.
"Hả?!! Muội nói vậy là có ý gì?" Tôi vẫn có chút mơ màng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Bây giờ đổi ý còn kịp." Thúy Trúc ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt tôi, vẻ mặt không chút biểu cảm, thật sự nhìn Thúy Trúc lúc này làm tôi cảm thấy rất áp lực.
"Tôi sẽ không đổi ý. Lấy đi~~" Đầu óc chậm rãi tỉnh táo, lại nhớ đến cuộc trò chuyện tối qua của tôi và Hướng Diệu. Tôi tự giác giơ cổ tay ra trước mặt Thúy Trúc ra hiệu cho cô nhóc ra tay.
"Ngu ngốc!!"Thúy Trúc mỉm cười chua xót.
"Thúy Trúc ~ muội cười khó coi chết được!!" le lưỡi chế giễu, dạo gần đây Thúy Trúc rất lạ.
Trước kia cứ hết "Thiếu phu nhân thế này, thiếu phu nhân thế kia" giọng nói ngọt ngào vui vẻ biết bao, chẳng biết từ lúc nào cô nhóc đã đổi cách xưng hô sửa lại gọi tôi là "Nhị tiểu thư."
"Cố chịu đựng một chút. Muội sẽ làm thật nhanh." Thúy Trúc nhanh chóng rạch một đường hẹp dài trên cổ tay tôi, lấy hơn một nửa chén máu liền nhanh nhẹn quăng cho tôi một bình thuốc cầm máu.
"Cầm máu, bôi lên vết thương là được." Vừa nói cô nhóc vừa bưng chén máu đi ra ngoài, bỏ lại một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-co-nuong/1475615/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.