Sau khi về tới phủ công chúa, Kỳ Tử Hi liền hạ lệnh cho ngự y tới bắt mạch cho tôi. Vẫn tưởng cô ấy còn lo lắng cho vết thương của mình nên tôi rất thành thật ngồi yên phối hợp cho ngự y tiện bề chuẩn bệnh. Ngự y sau khi bắt mạch xong liền cung kính bẩm báo với Kỳ Tử Hi:
"Khởi bẩm công chúa, vị tiểu thư này thân mình suy yếu khí huyết không đều, hạ quan sẽ kê một chút thuốc bồi bổ khí huyết cho tiểu thư."
Mới đầu nghe vị ngự y kia nói tới thuốc than là tôi đã nổi da gà cả lên, nói thật giờ mà nhìn thấy chén thuốc đen ngòm thì tôi chỉ muốn chạy trốn thôi. Nhưng một ánh mắt của Kỳ Tử Hi làm cho tất cả mọi người trong phòng đồng loạt quỳ rạp xuống, không dám nhúc nhích. Áp lực không chút tiếng động này thì..... tôi chỉ có thể nhượng bộ.
"Một ngày nhiều nhất uống một chén." Tôi cò kè mặc cả.
"Đồ ngốc ~ thuốc bổ mỗi ngày chỉ có thể uống một chén thôi." Kỳ Tử Hi trừng mắt liếc nhìn tôi.
"Vậy sao? Hihi tớ không biết!!" ngượng ngùng ngây ngô cười, thật sự đối với y dược tôi chẳng hiểu chút nào. Có thể nói là dốt đặc cán mai.
"Các ngươi lui cả ra đi ~" ra lệnh một tiếng, mọi người trong phòng đều lui ra ngoài, chỉ còn mình tôi và Kỳ Tử Hi.
"Chúng ta lên giường thôi!" Kỳ Tử Hi vừa nói vừa cởi bỏ quần áo, tôi khờ người ra, ngơ ngác nhìn cô, tay chân cứng đờ ngã xuống ghế ngồi.
"Cậu sao vậy?" Nhìn thấy tôi vẫn thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-co-nuong/1475616/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.