Trên dãy hành lang, tiếng giày cao gót đều đặn vang lên, Hạ Yến theo sau để nhắc lại lịch trình.
Cô chuyên nghiệp nói: "Ba giờ có buổi bán đấu giá, một trong số đối tác tương lai của chúng ta nhắm đến bức tượng ngậm ngọc, nó có xuất xứ từ phương Đông vào những thập kỷ trước."
Từng câu từng chữ làm hắn gợi nhớ về giấc mơ khi sáng, có khi hắn đọc xong lịch trình rồi trở nên nhầm lẫn chăng?
Hắn cau mày, căn dặn: "Lần này..."
Nói được một nửa Lăng Hải Thành bị cuộc gọi đến kéo mất hồn, Ôn Kha gọi đến chắc chắn có chuyện.
Nhận cuộc gọi trong tâm thế hoảng loạn, hắn hỏi: "Em ấy không sao chứ?"
Ôn Kha ở đầu dây bên kia đáp: "Không sao, tôi nghĩ có chuyện này cần nói với anh. Trấn Nam sẽ vui hơn khi thấy anh giành được món đồ này trong buổi bán đấu giá."
Chất giọng vô cùng lạnh lẽo, hắn nói: "Ở mặt nào đó tôi có thể tin tưởng giao phó Trấn Nam, nhưng cậu không đủ để tôi hoàn toàn nghe theo."
"Thông tin của Trấn Nam được chặn từ nhiều phía, vốn dĩ cậu ấy sẽ không kể." Ôn Kha hít sâu một hơi nói tiếp
"Ba ruột cậu ấy mất lâu rồi, thanh katana như hiện diện của ông ấy, Trấn Nam ngưỡng mộ ba mình, cậu ấy dùng kiếm rất giỏi."
"Rơi vào tay người khác rồi, khó để kiếm lại được, bởi nó là một thanh kiếm tốt." Anh hạ giọng "Đối với một người không mấy để tâm thì chẳng có gì bàn cãi, nhưng chẳng phải anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3646369/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.