Hắn hôn nhẹ lên đuôi mắt Trấn Nam, hạ giọng nói: "Không thích!"
Cậu ngại ngùng rời khỏi sofa giúp hắn đi lấy đồ, Lăng Hải Thành nấu bữa chiều xong lập tức tắm qua một lượt, hắn ngồi xem cậu ăn ngoan thế nào, bản thân chỉ dùng một tách trà.
Hắn vừa nhìn đồng hồ vừa nói: "Đến giờ rồi, tôi đi trước."
Cậu khẽ gật đầu.
Có vẻ bị giấc mơ ám ảnh, trước khi rời đi hắn nói một tràng: "Đã hơn sáu giờ rồi, nếu buồn chán thì xem tivi hoặc gọi Tô Miên đến, đừng ra bên ngoài. Nếu tôi về mà phát hiện em không có ở nhà, tôi sẽ đánh đòn nhé!"
Không phải một chút vô lý mà là cực kỳ vô lý, Trấn Nam bản tính không thích phân tranh nên đành gật đầu cho đối phương yên tâm.
Trấn Nam nhìn vào bàn ăn thở hắt ra một hơi, đĩa sườn xào chua ngọt, nửa con gà nướng, canh khoai mỡ nấu với thịt băm còn có cả rau củ luộc, mỗi món đều dậy mùi thơm kích thích vị giác, nhưng Lăng Hải Thành rời đi chúng đột nhiên mất hết mùi vị.
Lúc nãy thà đừng về, làm cho nỗi buồn cố kìm nén lại bộc phát không thể khống chế.
Hàng mi rủ xuống, cậu chậm chạp cho thìa cơm trắng vào miệng.
Cuộc gọi đến từ Lăng Hải Thành, nhấc máy gương mặt điển trai của hắn lập tức hiện ra, đôi mắt không nhìn vào điện thoại mà giữ thắng, chất giọng ấm áp hỏi: "Em vẫn đang ăn đúng không?"
"Đồ anh nấu rất ngon, em sẽ ăn hết chúng." Trấn Nam chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3646370/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.