Hai tiếng sau khi bản tin họp báo được công bố, Nghê Vụ mới xem đến đoạn video ấy trên mạng.
Anh mặc vest đen, dáng người thẳng tắp. Đèn flash chớp nháy không ngừng, đồng tử anh đen láy mà kiên định, không sợ phóng viên cố ý làm khó dễ. Anh nói từng câu, từng chữ rõ ràng, mạnh mẽ và đầy cảm xúc. Mắt Nghê Vụ dần nhòe đi, cô nắm chặt điện thoại, để video chạy lặp lại hết lần này đến lần khác.
Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, Nghê Vụ hoàn hồn.
Cô đang ngồi trên ghế bành cạnh cửa sổ, điện thoại và chiếc chăn mỏng đắp trên người được đặt trên ghế. Nghê Vụ quay lại nhìn Bùi Hoài Duật đang từ ngoài bước vào.
Anh thuận tay vắt áo khoác lên thành ghế sofa, vừa cởi cà vạt vừa đi tới. Anh cũng nghe thấy âm thanh phát ra từ điện thoại của cô.
Nghê Vụ lúc này mới nhận ra điện thoại vẫn đang lặp lại video, cô tắt màn hình.
Bùi Hoài Duật ôm lấy cô, trên người vẫn còn mang theo hơi lạnh ngoài trời. Một tay anh ôm eo cô, tay kia luồn vào trong áo cô, áp vào tai cô nói: “Cho anh sưởi ấm với.”
Nghê Vụ cũng bị giật mình vì lạnh, nhưng không tránh đi. Cô ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người anh, nhắm mắt lại, khẽ lẩm bẩm: “Anh hút thuốc phải không?”
Bùi Hoài Duật không nói gì, cúi đầu cọ xát tai cô, ôm eo cô.
Nghê Vụ: “Anh nói sẽ cai thuốc rồi mà.”
Bùi Hoài Duật vẫn không nói, những nụ hôn dày đặc rơi xuống cổ cô. Nghê Vụ không vui đẩy anh: “Phổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702543/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.